Trời xanh mây trắng, non xanh nước biếc.
Cỏ cây xanh biếc, hoa thơm bướm lượn.
Một tiểu cô nương có 2 búi tóc đang nhàn nhã tiêu sái ở ngoại ô trống trải, khuôn mặt phấn điêu ngọc mài, trang phục tinh xảo, mới nhìn liền biết không phải con cái nhà tầm thường. Chỉ thấy không khỏi tò mò, một đứa trẻ con năm sáu tuổi sao lại xuất hiện ở nơi không một bóng người này?
Tiểu cô nương dường như đi đã mệt rồi, chỉ thấy tay nàng nhẹ nhàng vẽ một vòng, một con Cự Mãng kêu ‘tấc tấc tác tác’ trong bụi cỏ xông ra.
“Tiểu Hoàng, công chúa ta mệt rồi.” Đôi mắt to long lanh nhìn Cự Mãng, bàn tay nhỏ bé vẫy vẫy về phía nó.
Tiểu Hoàng hiểu ý cúi đầu xuống, bóng dáng nho nhỏ nhanh như én đã yên vị trên đầu nó.
“Đi thôi.” Bàn tay nhỏ bé vỗ vỗ lên đầu rắn.
Cự Mãng bò về phía trước, những nơi trên đường đi qua hoa cỏ đều bị giẫm nát.
“Xèo xèo chi ——”
Đi ngang qua một rừng cây rậm rạp thì đột nhiên từ trong rừng vẳng đến tiếng kêu thống khổ non nớt.
Đôi lông mày tinh tế của Lãnh Loan Loan nhíu lại, là vật gì?
“Đi, đi xem một chút.” Vỗ vỗ Tiểu Hoàng, Cự Mãng nâng Lãnh Loan Loan hướng khu rừng bò tới.
Trong rừng, một con chồn cái màu tía đang bị bốn con chồn vàng vây quanh bốn phía. Đôi mắt đen bóng có thần nhìn chằm chằm bọn chúng, ánh mắt sắc bén. Năm ngón chân sắc nhọn nhanh chóng quặp lại, xoài người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-tuoi-tieu-xa-hau/2036192/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.