Edit: Hà Thu
Lần cuối Thẩm Nghi Thu cùng Uất Trì Việt chia tay, hắn vẫn là một cỗ thi thể còn nằm trong quan tài. Bây giờ đột nhiên nghe hắn mở miệng nói chuyện, tiếng nói không trầm thấp như sau này, âm thanh vẫn còn mang theo chút trong trẻo của thiếu niên, đúng là một cảm giác không thể gọi tên.
Các cung nữ trong cung của Hoàng hậu bận rộn bái hạ nói:
- Hồi bẩm điện hạ, là Kinh triệu Thẩm thị lão phu nhân cùng tiểu nương tử vào cung yết kiến hoàng hậu nương nương.
Thẩm Nghi Thu tâm lạnh giá, lần này không gặp cũng phải gặp.
Bà cháu hai người đang muốn quỳ lạy, Uất Trì Việt lại nói:
- Cô tổ mẫu không cần đa lễ.
Trong lúc nói chuyện, hắn xuống khỏi bộ liễn, đi tới cúi đầu trước Thẩm lão phu nhân.
Thẩm Nghi Thu nghe hắn gọi một tiếng cô tổ mẫu liền giật mình. Nàng chưa từng theo tổ mẫu đi dự tiệc, đương nhiên cũng không biết Thẩm lão phu nhân mới nhận thêm một hoàng thân quốc thích.
Thẩm lão phu nhân vội vàng né tránh, liên tục nói không đảm đương được:
- Thái tử điện hạ đừng làm lão thân tổn thọ.
Ngừng một chút lại nói:
- Đa tạ thái tử điện hạ ban thưởng, ân đức trời cao, Thẩm thị suốt đời không quên.
Uất Trì Việt lấy lại tinh thần, đường hoàng nói:
- Trung tĩnh hầu vì nước quên thân, cứu vạn người đang nước sôi lửa bỏng, là quốc sĩ của Đại Yến ta. Dù có phong thưởng như thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2460052/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.