Edit: Hà Thu
Đại sảnh Ninh phủ ở sân sau, Ninh Ngạn Chiêu bình tĩnh nhìn ông nội pha trà.
Thời tiết giữa mùa hè oi bức, nóng nực, có mưa vào buổi chiều nhưng không mang lại sự mát mẻ. Thay vào đó, nó biến thế giới thành một cái lò hơi lớn, nhốt mọi người trong đó và không tìm được lối ra.
Giữa những tia khói bay lượn lờ, Ninh thập nhất lang nhìn bàn tay của tổ phụ đã mọc kín những vết đồi mồi, hắn thầm nghĩ tay của ông nội đã không còn vững vàng như những năm trước nữa.
Hắn nhớ mùa thu năm ngoái, tổ phụ còn cùng bọn hắn trèo lên núi Trung Nam Sơn, thậm chí còn chế giễu bọn họ tuổi còn trẻ nhưng lại không thường xuyên vận động.
Bây giờ còn chưa tới một năm, tổ phụ đã không còn khỏe mạnh hào hoa, bước đi như bay giống ngày xưa nữa.
Ông giống như đã già đi chỉ trong một sớm một chiều.
Ninh Lão Thượng Thư nhướng nửa mí mắt nhìn cháu trai, chỉ thấy trên trán hắn chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, giống như bạch ngọc phủ một tầng hơi nước, vẻ mặt càng thêm tuấn tú xuất trần.
Ông âm thầm thở dài một hơi, tâm địa cứng rắn hỏi:
- Có biết hôm nay tại sao ta gọi cháu tới đây không?
Ninh Ngạn Chiêu gật đầu:
- Cháu biết.
Không biết từ chỗ nào, chỉ trong vòng một ngày, khắp đường phố thành Trường An, bên trong lý phường bỗng vang lên bài đồng dao không rõ tên của một nhóm trẻ con.
" Trầm hương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2460040/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.