Edit: Hà Thu
Uất Trì Uyên cảm thấy vô cùng thú vị, ngay lập tức nói với vị thái giám kia:
- Ta đang muốn đi thăm a huynh đây, chi bằng bây giờ cùng các ngươi đi tới Đông cung luôn.
Quách hiền phi ngạc nhiên nói:
- Làm sao mà vừa mới tới đã muốn đi rồi? Con chờ một chút đi, ngày hôm qua a nương vừa mới may xong áo cho con đấy. Con mặc cho a nương nhìn xem nào...
Uất Trì Uyên đứng im không nhúc nhích:
- Làm phiền a nương rồi. Ta phải đi thăm a huynh trước, ngày khác sẽ tới mặc cho a nương nhìn.
Dứt lời thực sự đi theo mấy tiểu thái giám kia ra khỏi điện.
Quách hiền phi tức giận tới mức quai hàm bạnh ra, nhưng lại chẳng thể làm gì đứa con út này được. Bà miệt mài chăm chỉ khâu vá cho hắn, thế nhưng hắn lại không biết quý trọng, bà quyết định lần sau sẽ không bao giờ làm mấy cái này nữa. Nhưng dù có hạ quyết tâm bao nhiêu đi nữa thì bà cũng chưa lần nào làm được, chỉ cần vài ngày hắn tới đây một lần, là bà ngay lập tức sẽ trở nên vui vẻ phấn chấn, đem những chuyện bực tức cũ quên sạch không còn một mảnh.
Sau khi Uất Trì Uyên rời đi, Hà Uyển Huệ ngay lập tức thở phào một hơi. Nhưng mà vừa nhìn thoáng qua đôi túi thơm nằm trong hộp gỗ, trái tim của nàng lại chùng xuống dưới.
Quách hiền phi giận dỗi nhi tử út được một lát, lúc này mới nhớ tới chuyện của cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2459955/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.