Edit: Hà Thu
Thái tử biết được ba phần màu sắc đã muốn mở phường nhuộm, lúc này Thẩm Nghi Thu mới hối hận thì đã không còn kịp nữa.
Hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn. Tàn nến đã cháy hết, trong điện một mảnh tối om. Đúng giờ Uất Trì Việt liền tỉnh dậy, nói ở bên tai Thẩm Nghi Thu:
- Nghi Thu, thời gian không còn sớm đâu.
Thẩm Nghi Thu chỉ "ưm" một tiếng, tiếp tục trở mình rồi cuộn tròn đưa lưng về phía hắn. Lần trước bất thình lình bị hắn thổi hơi vào cổ, lần này nàng đã có chuẩn bị, đem chăn quấn lại không còn một kẽ hở. Không cho Thái tử có thể thừa cơ làm bây.
Uất Trì Việt đang không có chỗ để ra tay, thì bỗng nhiên trong lòng nảy sinh một kế, bắt đầu thổi hơi vào lỗ tai nàng.
Thẩm Nghi Thu mơ mơ màng màng cảm thấy lỗ tai hơi ngứa, bèn đưa tay lên vuốt rồi thuận tay trùm chăn lên che kín đầu.
Thái tử thử giật chăn ra, ấy vậy mà lại không được. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
- Nàng không dậy để ngắm nhìn bình phong của a nương một chút sao?
Thẩm Nghi Thu nghe xong lời này, lập tức tỉnh táo ba phần. Nhưng mà vẫn nằm im bất động, chỉ mơ hồ nói:
- Tí nữa mới nhìn...
Dù sao thì bình phong cũng chẳng có chân để chạy đi được.
Uất Trì Việt không còn cách nào khác, chỉ có thể xuất ra chiêu cuối. Hắn lật người Thái tử phi lại, hai tay bóp vào má nàng, bắt khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2459948/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.