Edit: Hà Thu
Vào lúc chạng vạng ngày hôm đó, nhóm người Thái tử đi qua Vị Thuỷ, đến dịch quán Hàm Dương.
Bôn ba cả một ngày, người đã kiệt sức, ngựa cũng hết hơi. Đợi tới lúc mọi người dàn xếp xong xuôi, đã là lúc trăng treo lên đầu cành liễu.
Thái tử cùng một đám quan lại phó sử dùng bữa tối đơn giản xong, liền trở lại phòng ngủ trong sân. Thái giám Lai Ngộ Hỉ đi tới để xin chỉ thị:
- Điện hạ, đêm nay nương tử ngủ ở chỗ nào?
Uất Trì Việt nhất thời chưa hiểu:
- Thái tử phi đương nhiên phải ngủ cùng một chỗ với cô...
Lời còn chưa dứt, hắn bỗng dưng phục hồi lại tinh thần, lúc này mới phát hiện ra đây là một vấn rất lớn. Thái tử phi thì đương nhiên là phải ngủ cùng hắn, nhưng Lâm đãi chiếu lại chẳng có liên quan gì. Ban ngày "làm bạn" đi chung với nhau sẽ chẳng có ai dám xem vào, nhưng ban đêm cũng gọi người tới "tâm sự" thì cũng quá đáng nghi rồi.
Nhưng nếu Thẩm Nghi Thu không ở chung viện với hắn, thì lại phải ở cùng một chỗ hỗn tạp với nhóm quan lại đi cùng kia. Hàn Lâm đãi chiếu chỉ là một ngoại quan nho nhỏ, không có phẩm cấp địa vị gì. Theo lý thuyết thì hai vị đãi chiếu nên ở chung một phòng...
Uất Trì Việt nhéo nhéo mi tâm, chỉ cảm thấy bản thân hình như tự bê đá đập vào chân mình rồi.
Lai Ngộ Hỉ hiểu rõ tâm bệnh của chủ nhân nhà mình, ánh mắt lấp lóe nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2459893/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.