Uất Trì Việt đột nhiên ngã xuống, Giả thất cùng một đám thị vệ đứng cạnh đều hoảng hốt, vội vàng tiến lên đỡ lấy hắn.
Giả thất lơ đãng chạm vào lòng bàn tay của hắn, trong lòng không khỏi lo lắng, quay ra nói với mọi người:
- Điện hạ phát sốt rồi, phải nhanh chóng tranh thủ thời gian đưa điện hạ trở về nghỉ ngơi.
Uất Trì Việt dùng sức nhéo mạnh vào lòng bàn tay, tầm mắt mơ hồ lúc này mới rõ ràng hơn chút.
Hắn lắc đầu:
- Không sao.
Dứt lời liền đứng thẳng dậy, đẩy thị vệ đang đỡ mình ra, lảo đảo đi về phía trước:
- Ta đi tìm Thái tử phi.
Tiểu Hoàn của hắn còn đang chờ hắn.
Mưa to gió lớn như vậy, không biết nàng có bị ướt không? Không biết nàng có bị cảm lạnh hay không?
Bọn thị vệ liếc nhau một cái, trong lòng vừa thấy bất đắc dĩ vừa thấy chua xót. Chỉ có thể cẩn thận đi theo bên cạnh hắn, cùng nhau lục tung đống xác chết lên để tìm kiếm.
Có thị vệ đến bẩm báo, nói người Đột Kỵ Thi trong thành đã bị tiêu diệt gần hết. Còn lại một ít tàn binh chạy trốn, một số thì đầu hàng, cùng hơn ngàn người bị bắt làm tù binh.
Uất Trì Việt chỉ gật gật đầu:
- Cứ giao cho Tử tổng quản toàn quyền xử lý đi.
Sau đó lại tiếp tục loạng choạng đi về phía trước.
Mưa lớn trút xuống dập tắt hết tất cả đám cháy trong thành, nước từ từ tích tụ lại, nước mưa trộn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2459651/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.