Edit: Hà Thu
Thẩm Nghi Thu không ngờ Thái tử đi rồi mà còn quay lại, chưa hết đang choáng váng đã bị hắn ôm vào trong ngực, còn rót vào tai nàng rất nhiều lời hứa hẹn.
Lấy sự hiểu biết kiếp trước của nàng về Uất Trì Việt, hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ chịu vứt bỏ mặt mũi để làm chuyện như vậy. Vốn dĩ nàng luôn xem hắn của hai đời như hai người khác nhau, chỉ cảm thấy nên là như vậy. Bây giờ mới nhận ra là cùng một người, không khỏi cảm thấy kinh ngạc sâu sắc.
Nàng có thật sự hiểu hắn hay không?
Bản thân còn đang ngơ ngẩn, lại nghe thấy Uất Trì Việt nói:
- Ta không cẩn trọng được như nàng, đoán tâm tư của nàng không tránh khỏi sẽ đoán sai. Nên nàng có muốn cái gì, nhất định phải nói cho ta biết.
Dừng một chút, lại tiếp tục siết chặt nàng vào trong lòng mình, lồng ngực dính sát sau lưng nàng:
- Cứ thẳng thắn giống như lúc nãy ấy, rất tốt.
Quả nhiên Thẩm Nghi Thu rất biết nghe lời:
- Ôm như thế này thực sự rất nóng.
Cánh tay Uất Trì Việt hơi nới lỏng, nhưng lại tập tức đem nàng siết chặt hơn, bờ môi cọ qua cọ lại đằng sau gáy nàng:
- Nhưng hai cánh tay này không chịu nghe ta sai khiến, chỉ có thể làm phiền tiểu Hoàn cố gắng chịu đựng một chút rồi.
Thẩm Nghi Thu bị người nam nhân không biết xấu hổ quấy rầy đến mức phát bực, liền im lặng dứt khoát không để ý tới hắn nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2459630/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.