Edit: Hà Thu
Có vết xe đổ của Uất Trì Khuyết Đức, nên lúc này đế hậu bàn bạc đặt tên nhũ danh cho con, không dám nói cái gì mà trăng tròn với trăng khuyết nữa, chỉ sợ lại khiến đứa nhỏ thiếu hụt gì đó thì nguy to.
Bọn họ rút ra kinh nghiệm xương máu, cho nên đứa bé thứ hai được đặt là a Mãn.
Trong lòng hai người đều muốn có đứa con gái. Thứ nhất là vì đã có một đứa con trai, thêm một đứa cũng không thấy hiếm lạ nữa. Thứ hai là sợ đi tiếp vào vết xe đổ, lỡ đâu lại sinh ra đứa giống như Uất Trì Khuyết Đức, Thẩm Nghi Thu sợ sẽ không quản nổi.
Nhưng ông trời lại không toại lòng người, đứa bé thứ hai sinh ra, lại tiếp tục là một hoàng tử.
Hưng mà tính tình của Uất Trì nhị lang lại khác một trời một vực so với huynh trưởng hắn. Từ nhỏ hắn đã đặc biệt an tĩnh, cho hắn một quả cầu nhỏ nhiều màu sắc, hắn có thể một mình lăn lộn chơi hết nửa ngày.
Uất Trì Khuyết vốn tưởng rằng a nương sinh ra đệ đệ là để chơi cùng với hắn, nhưng ai ngờ người đệ đệ này lại không vui chút nào. Cả ngày ngoài trừ ăn thì chính là ngủ, nếu không thì một mình nằm chơi quả cầu hoặc chuông lục lạc. Đi đường không đi được, cũng chẳng nói gì hết. Có một hắn tò mò vén tã lên xem xét, hắn liền khóc "oa oa" rõ to, làm hại hắn bị a nương mắng.
Không bao lâu sau, hắn liền mất đi hứng thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-sinh-thai-tu-phi-chi-muon-lam-ca-muoi/2459591/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.