Đường Lê sững sờ, hai gò má lập tức đỏ ửng lên.
Lệ Mặc nói với giọng điệu mập mờ: “Đều là người trưởng thành, làm sao có thể nghe không hiểu được “.
Đường Lê khẽ nói, nhẹ nhàng "Xấu xa”.
Tô Tình đứng bên cạnh nhíu mày, ánh mắt có chút không che giấu được sự ảm đạm, cô ta quay người khoác vai người đàn ông đó, “Chúng ta đi thôi”.
Cô ta không biết tại sao Đường Lê lại tới đây khiến cô khó xử.
Chắc hẳn Lệ Mặc cũng là đã nhận ra điều đó, chỉ trách anh quá mê mệt Đường Lê.
Tin đồn quả nhiên đều là thật. Dù cho Lệ Mặc có ăn chơi ở bên ngoài như thế nào, thì người anh đặt ở trong tim, từ đầu đến cuối vẫn luôn là Đường Lê.
Lệ Mặc ôm Đường Lê, chỉ đợi đến khi Tô Tình cùng người đàn ông kia rời đi, nụ cười trên mặt anh mới trầm xuống, "Bây giờ em vui rồi chứ?"
Đường Lê cũng biết rằng Lệ Mặc đã nhìn thấu tâm tư của mình, cô cười thẹn thùng. Đúng vậy. Nhìn thấy cô ta khó chịu thì em vui lắm. Ai bảo lúc trước cô ta nói nhất định em sẽ không giữ được anh? Hừ, người giữ không được anh chính là cô ta mới đúng.
Lời này của Đường Lê, nửa thật, nửa giả, nửa tức giận, trông như một đứa bé đang nũng nịu, một chút ghen tuông cũng không có.
Lệ Mặc không muốn nhắc lại chuyện lúc trước. "Được rồi, đi mua đồ đi."
Đường Lê lại lấy thêm một ít hải sản. Mua xong, cô cùng Lệ Mặc từ siêu thị rời đi.
Hai người về đến nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/170310/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.