Lệ Mặc bỗng đứng lại, quay đầu nhìn Đường Lê.
Cặp mắt đào hoa như chứa giọt nước lấp lánh, có thể nhận ra được rằng cô đang rất vui, nụ cười như ẩn như hiện ở khóe mắt và hàng chân mày duyên dáng.
Thật ra thì mỗi lần anh tiêu tiền vì cô, cô sẽ đều như vậy.
Thấy Đường Lê như thế, Lệ Mặc cũng không biết trong lòng mình là cảm giác gì, như thể là có một chút xíu thỏa mãn.
Dường như chỉ có anh mới có thể thỏa mãn được chú chim hoàng yến mê tiền này thôi.
Lệ Mặc nhìn cô mấy giây, đột nhiên anh đưa tay tới, ôm lấy cổ Đường Lê và cúi đầu hôn lên.
Đường Lê có hơi kinh ngạc, không phải là vì trước kia chưa từng làm qua, mọi người thường đồn đoán rằng cô chính là người mà Lệ Mặc đặt trong tim mà cưng chiều, gần như là như thế.
Lệ Mặc ở bên ngoài, chưa bao giờ anh cảm thấy ngại ngùng khi làm những hành động thân mật với cô.
Nhưng anh cùng với người phụ nữ khác, đến bây vẫn không có.
Đường Lê theo thói quen liền ôm lấy eo của Lệ Mặc và đáp lại cái hôn của anh.
Hai người không coi ai ra gì mà đứng trước cửa tiệm trang sức hôn nhau một lúc sau mới tách ra.
Gò má Đường Lê đỏ thẫm, ánh mắt quyến rũ như tơ.
Lệ Mặc giơ tay lên xoa mặt cô, "Đi thôi, còn có chỗ nào muốn đi không?"
Đường Lê chớp cặp mắt vô tội, "Lễ phục cùng với phụ kiện, có cần chuẩn bị một chút không?"
Ý của lời nói này, còn không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/170308/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.