Đường Lê không hề biết mật mã di động của Lệ Mặc, nhưng khi có tin nhắn đến, màn hình hiển thị một đoạn ngắn của tin nhắn ấy.
Một đoạn thôi cũng đủ rồi.
Người kia hỏi bao giờ Lệ Mặc quay về, còn nói rượu và mọi người đã chuẩn bị xong xuôi.
Đường Lê lặng lẽ cười thầm, ở chỗ cô không thiếu rượu hay người, cô không tin mình nũng nịu thêm xíu nữa mà không giữ được Lệ Mặc.
Lệ Mặc không biết chuyện, anh chỉ cho rằng hôm nay Đường Lê được hời nên mới ra sức lấy lòng anh.
Đường Lê vui vẻ rót rượu cho Lệ Mặc, gắp thức ăn cho anh trong niềm vui sướng, cô còn kể vài truyện cười trên mạng.
Thế nhưng Lệ Mặc không cười, còn cô lại cười đến nỗi không dừng được.
Lệ Mặc hơi xiết đôi đũa, nhìn chằm chằm Đường Lê.
Đây là kiếm được tiền nên no bụng, giống như những cô gái thông thường có hơi thở cuộc sống.
Nhìn cô như vậy, trông có vẻ thoải mái hơn những khi làm giá, trang điểm mọi ngày.
Bữa cơm này diễn ra rất lâu, ăn no cành hông, uống đến ngất ngây.
Đường Lê đỡ Lệ Mặc lên lầu.
Thật ra Lệ Mặc vẫn ổn, anh thường ở ngoài chơi bời với người khác nên tửu lượng không hề kém.
Hai người về phòng, Đường Lê mới phản ứng kịp: "Di động của anh ở dưới lầu, em xuống lấy lên cho anh nhé."
Lệ Mặc lấy thuốc lá trong túi ra và đi đến cạnh cửa sổ.
Đường Lê xuống lầu một lượt, cầm điện thoại lên, cô ấn vào thì màn hình phát sáng, trên đó hiển thị tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-gai-nhon/1658944/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.