Càng nhìn hai đứa bé con đáng yêu anh càng thấy chúng giống anh và cậu nhiều thêm nhiều. Gen nhà anh tốt, gen nhà cậu cũng rất tốt. Đều xinh đẹp cả.
Bữa sáng đơn giản được chén sạch, người rửa chén dĩ nhiên là anh. Anh mỉm cười nhìn cậu, chỉ trong mơ là tốt nhất, cậu sẽ ỷ lại vào anh. Hiếm khi nhận được sự ỷ lại từ cậu, anh ngoan ngoãn không chút than vãn bưng mâm cơm xuống tầng một rửa chén.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là tiếng chuông phát ra từ điện thoại của cậu. Bấm nút chấp nhận cuộc gọi video, là ba mẹ anh gọi đến.
“Bé Hàn, hai đứa nhỏ tốt không con? Nay ba, mẹ đến thăm cháu với hai đứa đấy nhé!”
Người bên kia đầu dây là Theo, G.Arimako Theo. Nhìn cậu với ánh nhìn trìu mến, giọng bà nhẹ nhàng như mật ngọt rót vào tai. Bà nhớ con dâu bà rồi, nhớ cả con trai bà, cả hai đứa cháu nhỏ.
“Vâng, hai đứa nhóc chắc cũng nhớ ông bà của chúng lắm rồi mẹ ạ. Tầm một tiếng nữa ba mẹ qua là vừa vặn, chúng cũng sắp đến giờ ăn dặm rồi.”
Theo cười sảng khoái: “Nghe con tất, vậy nghe. Chút nữa ba mẹ đến, giờ sửa soạn đã, có quà cho mấy đứa đó nghen.”
Bước từng bước lên từng bậc thang, anh nghe thấy tiếng cười nói rôn rã của cậu và mẹ anh. Dù trong mơ hay hiện thực, đến cuối cùng cậu vẫn là vàng. Anh yêu cậu, ba mẹ anh cũng yêu cậu. Anh là tình chồng chồng, ba mẹ anh là tình gia đình thắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-trong-dem-toi/2841588/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.