Mùa thu đã đi qua, nhường chỗ cho mùa đông, cùng với những cơn gió chuyển mùa tựa như những con dao sắc lẹm khứa vào từng thớ thịt
Hòa trộn với một chút nhớ nhung và một chút tiếc nuối về điều gì đó, tuy cơn gió mùa Đông Bắc ấy tràn về một cách lạnh lẽo, nhưng lại chứa đựng một điều gì đó vô cùng ấm áp và thân thuộc đối với những kẻ cô đơn.
Thế là một mùa thu nữa lại đi, nhường chỗ cho những ngày đông sắp tràn về. Cái lạnh tháng mười chẳng đủ ảm đạm để con người ta phải vấn vương một người nào đó.
Trong tuyết trời lạnh lẽo, bỗng dưng có một cơn mưa tầm tã, như trút nước xuống mọi nẻo đường, như vần vũ, phẫn nộ tấn công mọi thứ cản trở nó và cuốn bay hết những vật ngáng đường. Ở cửa sổ lúc này có một người đang ngồi uống trà và bật một bài nhạc lofi, cô bắt đầu thưởng thức cơn mưa đúng như tâm trạng của bản thân, và người thưởng thức không ai khác ngoài Lãnh Niệm Phương
Và cô ấy thích mưa lắm, có thể nhìn thấy những hạt mưa tí tách rơi xuống hiên nhà, nghe như một bài nhạc vậy, hay nói đúng hơn là một bản nhạc buồn. Mưa đối với Lãnh Niệm Phương nó làm cho mọi thứ trở nên nhạt hòa, còn nỗi nhớ của cô thì cứ dang rộng ra
Lúc này Lãnh Niệm Phương một cô gái mười bảy tuổi, toát lên mình là sự mệt mỏi, sợ hãi cùng với ánh mắt u hoài tràn đầy sự suy tư, được giấu sau lớp kính cận của mình. Cô là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nhung-mua-thay-la/242666/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.