Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251
Chương sau
Tiếng nói vừa dứt, tất cả đều đồng loạt quay lại! Đám người vây xem ở ngoài nhanh chóng lùi lại như thuỷ triều rút xuống, nhường ra một con đường rộng rãi. Bốn chiếc Bentley đỗ ngay ngắn ở bên đường, chính giữa là một chiếc Rolls-Royce Phantom phiên bản giới hạn! Chín gã đàn ông cao to mặc vest chỉnh tề xếp thành một hàng, động tác đều tăm tắp! Bóng người ở giữa đang thu hút ánh nhìn của mọi người là một người phụ nữ. Gương mặt trái xoan, mắt ngọc mày ngài, sống mũi cao thẳng, mái tóc đen tuyền buông xoã xuống bả vai! Chiếc váy bó sát của hãng Tiffany làm nổi bật dáng người cao gầy quyến rũ phối với đôi giày cao gót màu trắng! Khoe ra đôi chân dài miên man, vô cùng hút mắt! Nhan sắc của cô nàng này không hề thua kém Lâm Kiều Hân. Khí chất cao ngạo lạnh lùng lại càng hơn xa Lâm Kiều Hân. Tô Mang dừng bước bên người Trương Minh Vũ, lạnh giọng chất vấn: “Bọn mày định bắt em trai tao à?” Cô ấy vừa dứt lời, chín gã mặc vest sau lưng xếp hàng toả ra khí thế doạ người! Trương Minh Vũ trợn tròn mắt, ngạc nhiên đánh giá Tô Mang. Mặc dù khá quen mắt nhưng… anh không hề quen biết người ta! Anh nghĩ tới tình cảnh của mình, cũng không lên tiếng nói gì. Đương nhiên có thể thoát thân là tốt nhất. Gã đầu trọc hơi chột dạ, cứng miệng nói: “Này cô kia, nó tông xe của chúng tôi không đền nổi tiền. Chúng tôi dẫn nó đi thì sao?” Tô Mang nhướng mày, buông lời ra lệnh: “Đập hết xe bọn nó cho tôi!” Ngay sau đó, mấy gã cao to mặc vest đồng loạt bước lên! Mọi người kinh hãi trợn mắt nhìn! Đám người do gã đầu trọc cầm đầu tỏ vẻ giận dữ nhưng không dám ngăn cản, chỉ có thể liên tục lùi về sau! Uỳnh uỳnh! Tiếng va đập trầm đục bỗng vang lên. Chín người kia cùng ra tay, chỉ vài giây đã khiến chiếc Prado nát tan chỉ còn lại khung xe! Mảnh kính vỡ vương đầy trên đất, cửa xe cũng đã hỏng, còn mỗi cái xác xe rỗng. Trương Minh Vũ chứng kiến cảnh tượng này, lòng thấy hãi hùng khiếp vía! Chủ yếu là anh thấy tiếc tiền! Một chiếc Prado như này ít nhất cũng phải có giá tám, chín trăm nghìn tệ! Thoáng chốc, chín người đàn ông mặc vest kia đã trở về xếp hàng sau lưng Tô Mang. Đám người đi theo gã đầu trọc siết chặt nắm đấm, toàn thân run lên vì căm hận! Nhưng bọn họ không dám lắm lời. Một chiếc Rolls-Royce Phantom đã đủ khiến bọn họ không thể với tới! Gã đầu trọc nghiến răng ken két, rít lên: “Xin hỏi cô tên gì?” Tô Mang cười lạnh đáp: “Kẻ lưu manh ăn vạ cũng xứng hỏi tên của tao sao?” Gã đầu trọc sa sầm mặt, căm tức lườm Trương Minh Vũ rồi mới gằn giọng nói: “Được, ngày sau chúng ta sẽ còn gặp lại. Hôm nay tôi thua!” Nói xong, gã vung tay định quay người rời đi. Trương Minh Vũ giật khoé miệng, trong lòng thấy bất đắc dĩ. Tôi có đập xe ông anh đâu, ông anh nhìn tôi làm quái gì! Nhưng đám người gã trọc vừa mới quay lưng đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Tô Mang vang lên: “Tao cho bọn mày đi chưa?” Gã đầu trọc dừng bước, nén giận hỏi lại: “Còn muốn gì nữa?” Tô Mang hời hợt nói: “Quỳ xuống, xin lỗi”. Trương Minh Vũ hoảng hồn, vội vàng nhỏ giọng nói: “Không cần phải làm tới vậy đâu…” Tô Mang nhìn anh nở nụ cười cưng chiều: “Chị đã nói rồi, không ai được phép bắt nạt em”. Trương Minh Vũ sửng sốt. Nụ cười rất mê người, nhưng anh không chống đỡ được lửa giận của gã trọc đâu… Anh cụp mắt, thầm thở dài. Anh đã hiểu ra, người đẹp này nhận nhầm người rồi. Lửa giận phun trào trong mắt gã trọc. Gã bực tức trầm giọng nói: “Đừng có khinh người quá đáng! Tưởng tao là loại dễ bắt nạt lắm à?” Nói rồi gã mạnh mẽ xé rách áo trên người! Cơ bắp cuồn cuộn lộ hết ra ngoài! Bốn gã cao to đằng sau cũng nổi trận lôi đình, dứt khoát lôi dao to và gậy bóng chày từ trong cốp xe ra làm vũ khí! Mắt ai nấy đều bừng bừng sát khí! Khí thế hung hãn! Trương Minh Vũ thầm tặc lưỡi, lần này chơi lớn rồi! Đám đông xung quanh cũng bị doạ sợ hét ầm lên, bầu không khí như bị đóng băng! Gã trọc tưởng mình đã doạ dẫm thành công, cười lạnh một tiếng: “Bảo tao quỳ xuống hả? Mẹ nó mày bị điên…” Nhưng gã còn chưa kịp nói hết câu đã nghe thấy tiếng động chói tai vang lên: “Cạch cạch!” Chín người đàn ông mặc vest đều đã cầm súng trên tay! Đồng loạt chĩa vào người gã! Há! Đột nhiên có tiếng hít dài sợ hãi! Đến cả Trương Minh Vũ cũng cảm thấy choáng váng! Gã trọc im bặt, kinh hãi trợn mắt hánmồm! Mấy người đứng sau cuống cuồng ném hết vũ khí ra, giơ tay cao hơn đầu! Ánh mắt bàng hoàng sợ hãi! Tô Mang lạnh giọng nói: “Cơ hội cuối cùng”. Bịch bịch! Tức thì, mấy người bọn họ đồng loạt quỳ rạp xuống. “Người anh em, chúng tôi biết sai rồi! Chúng tôi có mắt như mù, xin cậu giơ cao đánh khẽ tha cho cái mạng chó này!”, gã trọc run rẩy nói. Trương Minh Vũ sững sờ nhìn cảnh tượng trước mắt. Cua khét lẹt vậy… Anh còn chưa kịp lên tiếng đã nghe thấy Tô Mang nói tiếp: “Cậu ấy tên là Trương Minh Vũ”. Gã trọc vội vàng đổi giọng: “Anh Vũ, chúng em biết sai rồi! Xin anh tha cho mạng chó của chúng em!” Trương Minh Vũ ngỡ ngàng. Sao cô gái này lại biết tên của anh? Chẳng lẽ cô ấy… thật sự quen biết anh sao? Một lúc lâu sau, Tô Mang mới thản nhiên ra lệnh: “Cút đi”. Đám người kia như được ân xá, cắm đầu cắm cổ bỏ chạy thật ra, không dám quay đầu lại. Mấy người đàn ông mặc vest lùi về sau mấy chục bước, ánh mắt lạnh lẽo quét sang xung quanh. Đám đông túm tụm lại hóng hớt cũng nhao nhao rời đi. Chẳng mấy chốc, nơi vòng xuyến chỉ còn lại hai người Tô Mang và Trương Minh Vũ. Ánh mắt của anh vẫn tràn đầy mờ mịt. Vẻ lạnh lùng trên mặt Tô Mang thoắt cái biến mất. Cô ấy mỉm cười, kích động nói: “Em trai ngoan, chị nhớ em chết đi được!” Nói xong còn giang tay nhào tới chỗ anh. Trương Minh Vũ đơ người ra. Mùi hương thơm ngát xộc vào mũi, công thêm nụ cười nở rộ trên gương mặt cao sang kia khiến anh chỉ có một cảm giác. Mùa xuân tới, động vật đều đến mùa… Không, như tắm gió xuân! Nhưng anh lập tức tỉnh táo lại, vội vàng giơ tay ngăn cản! “Chờ đã, chị… chị nhận nhầm người rồi thì phải?”, Trương Minh Vũ ngơ ngác nói. Tô Mang trợn mắt, sẵng giọng mắng: “Thằng nhóc thối tha, trước kia chị Mang ôm em ngủ nhiều lần như vậy mà bây giờ không nhận ra chị nữa sao?” Ôm mình… ngủ? Trương Minh Vũ càng kinh ngạc tột độ. Thế nhưng sau khi nghe thấy hai chữ “chị Mang”, hai mắt anh liền sáng rực lên! Tiếp đó, hơi thở của anh trở nên dồn dập. Anh mừng rỡ nói: “Chị là chị ba… Tô Mang sao?” Tô Mang không nói lời nào, chỉ mỉm cười giang hai tay, dùng mắt ra hiệu. Trương Minh Vũ cũng không do dự nữa, nhào tới ôm chặt lấy cô ấy. Sư phụ của anh có tổng cộng bảy đồ đệ, anh là người nhỏ nhất, trên anh còn có sáu sư tỷ. Mười năm trước sáu sư tỷ này đã bị sư phụ đưa xuống núi rồi, cũng không nói cho anh biết địa điểm cụ thể. Mặc dù khi còn bé Tô Mang rất xinh xắn đáng yêu nhưng Trương Minh Vũ nằm mơ cũng không ngờ được chỉ trong mười năm cô ấy đã thay đổi nhiều như vậy! Quả nhiên, con gái dậy thì xong thay đổi hẳn! Tô Mang không cho anh kịp suy nghĩ nhiều đã cúi đầu thì thầm bên tai. Môi hồng khẽ hé mở, hơi thở phả vào: “Này em trai, mười năm không gặp, lớn rồi nha”.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251
Chương sau