Câu nói này khiến Trương Minh Vũ sững sờ.
Xoa bóp chỗ bị va vào…
Anh vô thức nhìn về nơi mê người ấy, toàn thân run rẩy…
Tô Mang nở nụ cười xấu xa, lẳng lặng nhìn anh.
Không chịu nổi nữa rồi…
Trương Minh Vũ cảm thấy vô cùng bất lực, vội nói: “Chị ba đừng trêu em nữa”.
Tô Mang lại nói: “Chị đâu có trêu em. Em va vào chị làm chị đau thì phải giúp chị chứ?”
“Chị còn nhớ hồi nhỏ mỗi lần em sáu bị đau em đều xoa bóp cho con bé cơ mà”.
Nghe thấy thế, mặt mũi Trương Minh Vũ đỏ bừng lên.
Em sáu Tô Mang nhắc tới chính là chị sáu của anh. Khi còn bé chị sáu là người nghịch ngợm nhất, lại còn là người luyện võ nên rất hay bị thương.
Những lúc đó chị sáu sẽ bảo anh xoa bóp cho.
Mấy người chị của anh cũng từng mâu thuẫn vì chuyện này không ít lần.
Trương Minh Vũ lúng túng cười đáp: “Đấy là khi còn nhỏ…”
Tô Mang bĩu môi, ánh mắt bực dọc: “Em thiên vị thì có”.
Loại chuyện như vậy… thiên vị…
Trương Minh Vũ thực sự không biết nên nói gì cho phải. Mấy người chị của anh không có ai hiền cả.
Sau một hồi do dự, anh vẫn chỉ biết cúi thấp đầu xuống, không dám nói thêm gì nữa.
Tô Mang tức giận trừng mắt, khó chịu nói: “Thôi được rồi, chị không làm khó em nữa. Em dẫn chị đi chơi một chuyến, thế này không khó nữa chứ?”
Đi chơi một chuyến?
Trương Minh Vũ khó mà tưởng tượng ra được người như Tô Mang đi chơi sẽ như thế nào.
Nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nguoi-chi-gai-cuc-pham-cua-toi/1011556/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.