Convert: Vespertine
Edit: Cua
Beta: Sam
- ----
Cố Quyền như nghiện đi dạo phố, anh lôi kéo Ôn Nhu đi một vòng từ tiệm này đến tiệm khác, còn lấy ra mấy tấm thẻ mà Ôn Nhu chưa bao giờ nhìn thấy.
"Chú ơi, em mệt rồi." Ôn Nhu kéo tay Cố Quyền ngăn cản dục vọng mua sắm của anh.
Cố Quyền liếc mắt nhìn cô gái nhỏ một cái.
"Cô gái nhỏ, tôi không nghèo như em tưởng tượng đâu."
"Nhưng nó rất đắt tiền". Ôn Nhu hơi rối rắm một chút, những cô gái khác đều ham muốn hư vinh, cô cũng có, tuy nhiên...
"Cô bé, nghĩ gì vậy?". Cố Quyền dừng bước.
"Lỡ như chúng ta chia tay... Chú sẽ lãng phí tiền đấy." Ôn Nhu bất an nắm chặt ngón tay.
"Cô gái nhỏ, ngủ xong không muốn phụ trách à?". Cố Quyền nhướng mày, cúi đầu hôn cô một cái rồi vuốt tóc cô.
"Không phải, mà... Có rất nhiều người đẹp hơn em, hơn nữa... Em chỉ là một người bình thường mà thôi". Bỗng nhiên đỉnh đầu cô bị anh vỗ nhẹ một cái.
"Cô bé." Sắc mặt Cố Quyền hơi nghiêm túc khiến Ôn Nhu vừa sợ hãi vừa căng thẳng.
"Tôi cũng chỉ là người thường, cô gái nhỏ, người thường và người thường... Rất hợp nhau đó". Cố Quyền xoa đầu cô, đứng dậy kéo cô đi về phía trước.
Ôn Nhu giở tính trẻ con, cô dùng hai tay nắm chặt bàn tay to của Cố Quyền, nói:
"Rất thích chú... Cố Quyền..."
Giọng nói của cô gái nho nhỏ ngọt ngào, Cố Quyền cười khẽ nói: "Chỉ thích thôi à? Cô gái nhỏ, xem ra tôi phải cố gắng thêm rồi." chọc cho gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nay-gap-duoc-anh/232494/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.