''Cô nôn nóng trở về tìm Tiêu Vương ca ca của cô như vậy sao?" Lương Tiểu Vân cười khẽ.
''Cô bay đi bay lại cũng không biết mệt sao!"
"Tôi rất sẵn lòng!"
Tống Mỹ Linh nói: "Tôi không biết cô ta chừng nào mới tỉnh lại, liều thuốc này cũng mạnh lắm, lâu như vậy vẫn chưa tỉnh qua một lần...Dù sao đi nữa thì cô hãy nhanh lên đi?"
"Biết rồi, giờ tôi sẽ qua đó"
Lương Tiểu Vân nói: "Cô ráng đợi thêm lát đi!''
Tống Mỹ Linh gác máy, nhìn Yến Lạc đang nằm trên sàn kia.
''Cô cũng đừng nên trách tôi, tôi chỉ là muốn lấy lại những thứ đã thuộc về mình thôi?"
Tống Mỹ Linh lẩm bẩm nói, dường như đang nói cho Yến Lạc nghe, cũng dường như đang nói cho chính mình nghe vậy.
Lương Tiểu Vân cầm chặt lấy cái điện thoại, ánh mắt điên cuồng trong cô ta càng ngày càng nồng nhiệt. Lần trước đã để cho Yến Lạc thoát được, còn lần này, cô ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho cô!
Những nhục nhã mà trước kia cô đã từng chịu, nhất định phải lấy mạng của Yến Lạc bồi thường thì mới hả dạ được!
Lần này, không còn Tiêu Vương ở bên cạnh nữa, để xem cô ta còn có thể giở trò gì, còn ai có thể đến cứu cô ta! Lương Tiểu Vân hít thở thật sâu, cố gắng bình tâm lại, sau đó bấm nút gọi điện giao phó công việc. Đây nhất định sẽ là lần cuối cùng.
Từ nay về sau, cô ta sẽ không còn là bất kỳ sự uy һɪếρ nào nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nay-anh-van-yeu-em/2612916/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.