Trong mấy chị em, Yen là người cuối cùng tổ chức buổi hòa nhạc, vào ngày cuối cùng của tháng năm. Nàng muốn tổ chức vào ngày sinh nhật của tôi, nói là như vậy càng thêm ý nghĩa, nhưng mọi sự không phải đều như ý muốn, hôm đó khán phòng đã bị các bạn học khác dùng rồi. Dù sao, buổi biểu diễn của nàng được tổ chức vào tháng năm cũng đủ khiến tôi vui vẻ.
Ngày mai là chính thức biểu diễn, hơn một tháng nay nàng đã tốn không ít thời gian và tâm tư để chuẩn bị. Các chị em cũng tranh thủ thời gian rảnh cho nàng lời khuyên, vì thế mà tháng 4, tháng 5 này trở thành đoạn thời gian bận rộn nhất trong cả bốn năm đại học của chúng tôi, thời gian thậm chí không đủ dùng, bình thường buổi tối 10h ngủ thì nay đều kéo đến 12h đêm.
Tối nay chúng tôi ngồi quây quần một chỗ, sáu người vì một bộ lễ phục mà bận tối mắt tối mũi. Chị gái Yen nhờ người từ Canada mang về một cái váy cực kỳ xinh đẹp cho nàng, nhưng mà chưa hoàn thiện, cái váy này là may riêng cho nàng, nhưng chị nàng chưa kịp đính thêm các phụ kiện lóng lánh lên đó thì người nọ đã phải về nước, nên bây giờ chúng tôi chỉ có thể vừa so với hình ảnh, vừa tự gắn lên đồ trang sức. Cái váy này có hơi phức tạp so với tưởng tượng của chúng tôi, đồ trang sức quá nhiều, mọi người đều đang hỗ trợ, từ khi trở thành người mẫu Mạn Văn đặc biệt chú ý đến quần áo, nàng động não suy nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/732016/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.