* Xa lạ và lo lắng
Đi tới Canada, mọi thứ đều xa lạ. Tâm trạng không giống với trước đây đến thăm anh chị, mấy năm nay sẽ phải ở đây sinh hoạt và học tập, đối mặt với hoàn cảnh hoàn toàn mới cảm thấy không biết phải làm sao, có người yêu thì càng không muốn ở lại chỗ này. Nhưng đáp ứng với người nhà rồi, cũng vì tương lai được ở bên cạnh nàng, chịu đựng giày vò trong lòng, kiên trì chờ đợi thẻ định cư.
Mấy ngày mới đến thích ứng với sự lệch múi giờ rất khổ cực, tâm tình không tốt lắm. Người một nhà tề tựu, vả lại nơi này cũng có nhà của chúng tôi, tôi nên vui vẻ mới đúng, nhưng chẳng bao giờ có thể xốc lại tinh thần, mỗi phút mỗi giây đều nhớ nàng điên cuồng, chuyện vui vẻ nhất mỗi ngày chỉ có khoảng thời gian ngắn ngủi gọi điện thoại cho nàng, và cùng nhau chơi game với đứa cháu. Ba mẹ biết nỗi lòng của tôi, không muốn tôi suy nghĩ nhiều, lái xe đưa tôi đi du ngoạn giải sầu khắp nơi, phong cảnh nơi đây đẹp vô cùng, bầu trời trong xanh, nhưng tôi không có lòng dạ nào để thưởng thức, luôn tưởng tượng nếu có nàng ở bên người thì thật tốt.
Sau đó dứt khoát không muốn đi đâu cả, ở trong nhà luyện đàn, vẽ vời, giống như quãng thời gian trước đây, giày vò mình mệt mỏi đến khi ngả đầu liền ngủ. Biết được buổi hòa nhạc của nàng tổ chức sớm, mà lại không biết rõ thẻ của mình khi nào mới nhận được, lo lắng bất an. Mỗi một ngày sống ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/732002/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.