Mỗi lần đùa giỡn đều không có thắng bại, toàn là lưỡng bại câu thương. Chúng tôi gọi cái này là một loại thể ɖu͙ƈ aerobic rất bổ ích, trừ việc quần áo xộc xệch nhìn không ra người, đùa xong ai nấy mặt mũi đỏ chót, toàn thân đổ mồ hôi, quan trọng nhất là cười vui vẻ có thể tăng nhanh sự trao đổi chất. Cả bọn thở hổn hển ngã quắp ở trêи giường mà cười ha ha, đồ ngủ của tôi và Yen bị quăng ở cuối giường, duỗi thẳng chân, bàn chân nhỏ nhanh nhẹn với nó lên người mình, chống người lên, muốn giúp Yen mặc nó, nhìn nàng ôm lấy một góc chăn che lên thân trêи, để lộ đôi vai gầy gò mềm mại, mái tóc dài thẳng tỏa ra ở trêи gối, gương mặt phấn hồng khẽ thở gấp mỉm cười nhìn tôi, nàng lúc này thật đẹp, trong đầu rất phàm tục mà nghĩ đến một thành ngữ, tú sắc khả xan*. Hé miệng cười kéo nàng lên, chạm vào cơ thể lấm tấm mồ hôi của nàng, mau chóng dùng đồ ngủ lau đi mồ hôi, chỉ lo nàng cảm lạnh, nàng vuốt ve sau lưng tôi, cầm đồ ngủ của tôi cũng lau mồ hôi cho tôi.
(*Tú sắc khả san ý là một loại vẻ đẹp nhìn thôi cũng no rồi.)
"Xong đời rồi! Tớ cảm thấy sau này yêu cầu tìm bạn trai của tớ cao hơn rồi, đều tại hai cậu hại, đố kỵ chết tình yêu của các cậu." Mạn Văn di chuyển thân thể nằm ngay giữa tôi và Yen, nhíu mày giả bộ đáng thương nhìn hai chúng tôi.
"Đúng vậy! Cả ngày nhìn hai cậu thân mật, hạnh phúc muốn chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731982/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.