Con người vào lúc bối rối, bạn càng gấp lại càng không tìm được đồ. Xem kìa, mẹ đẹp vừa vào đã nhìn thấy nội y của Yen, ngay ở cuối giường. (Có bạn hỏi, tại sao các bạn không cố gắng mặc quần áo tử tế rồi hẵng đi mở cửa? Tôi muốn nói, không biết các bạn có từng gặp tình huống như thế chưa? Người đang trong tình thế cấp bách đầu óc sẽ rối loạn, ý thức chủ quan chính là tìm thấy đồ ngủ có thể mặc lên người nàng trước, che lấp cơ thể đang lộ ra, nếu như từ từ tìm nội y mặc vào mới đi mở cửa, tôi nghĩ sẽ khiến mẹ đẹp càng thêm hoài nghi chứ nhỉ? Cho dù hiểu hay không, tôi thực sự không muốn trả lời tại sao, bởi vì trong cuộc sống đã tồn tại rất nhiều tại sao và nghi vấn, chuyện lúc đó không phải bạn có thể kiểm soát được, cho nên sẽ không giải thích nữa, xin kiên trì tỉ mỉ xem hết truyện đi.)
Mẹ cầm lên, chỉ nghi ngờ thoáng nhìn hai đứa, để lại về trêи giường, cảm thấy nét mặt của bà ấy không quá hoài nghi hai đứa, trái lại là hai đứa chột dạ, mồ hôi lạnh ứa ra ngoài ròng ròng.
"Thất lễ với dì rồi, là của cháu, ha ha! Cháu hay vứt bừa bãi, đây là tối hôm qua trước khi tắm rửa cháu chọn nội y, bỏ sót một cái ở trêи giường quên cất vào trong ngăn kéo." Tôi mau chóng tiến lên cầm lấy nội y, gấp lại hai lần rồi mở ra tủ bỏ vào trong ô tủ thuộc về tôi, tim đập thình thịch, nhưng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731952/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.