Buổi trưa hôm đó quyết định đi Quế Lâm, Yen lập tức gọi điện thoại cho ba ba nàng để trao đổi, chú rất tán đồng việc chúng tôi tự đi du lịch, nhưng nói trong điện thoại không rõ ràng, hẹn chúng tôi buổi tối đi ăn búp phê, vừa ăn vừa nói chuyện, còn bảo chúng tôi mang đủ hành lý để buổi tối trọ luôn ở nhà Yen, chú ấy đặt trước máy bay sáng sớm ngày mai cho chúng tôi.
"Tiểu Bảo, ba cậu thật tốt, sau này tớ tìm chồng sẽ tìm kiểu người như ba cậu." Khi chúng tôi ngồi xe đi nhà hàng nào đó hội hợp cùng ba mẹ Yen, Tiểu Đằng mỉm cười thật lòng nói.
"Đúng đấy! Học thức uyên bác, hòa ái dễ gần, tỉ mỉ săn sóc, thân sĩ hữu lễ, không thuốc lá ít rượu bia, và còn. . . tư tưởng văn minh, ôi chao! Người đàn ông tốt như thế tìm được ở chỗ nào? !" Thiên Hi búng ngón tay bốn cái, nói.
"Ha ha! Các cậu quá khen ông ý rồi, để ông ý nghe được khẳng định lại hả hê trước mặt mẹ tớ." Yen ngượng ngùng nói. Trêи xe rất nhiều người, không có chỗ ngồi, chúng tôi đứng tụm lại ở một chỗ trống trò chuyện.
Đi đến nhà hàng, chú dì đã đến rồi, ngồi ngắm cảnh ở bàn dài gần cửa sổ, chúng tôi cao hứng nhảy nhót qua đó ôm ấp với mẹ đẹp, chào hỏi với chú.
"Những người bạn nhỏ tại sao đột nhiên muốn đi Quế Lâm chơi thế?" Ba Yen luôn coi chúng tôi là trẻ nhỏ, vui vẻ hỏi.
"Lúc trưa ăn cơm, Văn Văn ghét kỳ nghỉ cô quạnh nên yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731918/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.