Còn hơn một tuần lễ thì sẽ trở về, tối hôm qua Bảo Bảo làm việc đến mười hai giờ mới về, nếu như ngủ trễ nàng sẽ gọi điện thoại cho tôi, thời gian phía bên này của tôi là buổi sáng, cuối năm nàng sẽ rất bận bịu, thương nàng thức đêm, nhưng nàng lúc nào cũng sức sống dồi dào, chưa bao giờ oán giận về chuyện công tác vất vả và áp lực ở trước mặt tôi, nàng luôn nói ông trời rất yêu nàng, để nàng làm công việc mình thích, mệt nữa cũng đáng. Nàng sống rất có kế hoạch, chuyện của ngày mai sẽ sớm sắp xếp xong, quen làm việc có hiệu suất, không thích để cho người khác đợi chờ, cũng không thích chờ đợi người khác, quan niệm về thời gian rất mạnh, khi hẹn nàng sẽ đến sớm, vì thế lúc hội chị em hẹn nàng đều rất tự giác không đến muộn. Hàng năm Bảo Bảo đều sẽ đặt một ít mục tiêu cho bản thân, dùng bút lông viết chữ lớn, dán vào trêи vách tường ở thư phòng, nàng nói như vậy mỗi ngày có thể nhìn mà thúc giục chính mình, cho nên tính cách của nàng quyết định thành tựu không tầm thường ngày hôm nay.
Công việc của nàng không cần chín giờ đi năm giờ về, vì thế buổi sáng nàng thích ngủ nướng, nhưng nếu như gặp phải chuyện đặc biệt yêu cầu nàng phải dậy sớm, nàng sẽ không nằm ỳ trêи giường, nhanh chóng rửa mặt thay quần áo, trong vòng mười phút là có thể sửa sang xong ra ngoài, mà tôi bao giờ cũng kéo chân sau của nàng, ha ha! Tôi thừa nhận điểm này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731902/chuong-115.html