Mùa xuân tháng tư, lúc thì mưa phùn mịt mù, lúc thì rực rỡ cảnh xuân, chúng tôi vẫn tiếp tục trải qua cuộc sống sinh viên bận rộn nhưng lại đầy màu sắc. Chuyến đi Hàn Quốc mà tôi, Yen và Tư Khiết mong chờ đã lâu, ngày mai là khởi hành rồi. Vượt qua ba vòng tuyển chọn gắt gao, ba đứa chúng tôi đã thuận lợi qua ải. Tối nay dàn hợp xướng và giao hưởng cùng nhau ráp bài, cũng là lần diễn tập cuối cùng cho chuyến lưu diễn lần này. Trưởng đoàn và nhạc trưởng đều cực kỳ xem trọng, không ngừng nhắc đi nhắc lại những công việc và quy định cần lưu ý khi xuất ngoại, còn phải hoàn thành nhiệm vụ biểu diễn một cách xuất sắc. Tôi và Tư Khiết chưa từng đi nước ngoài nên vô cùng háo hức và mong chờ chuyến đi lần này, Yen thì vẫn luôn rất bình thản, không nhìn thấy tâm tình nàng có gì thay đổi. 
Khi cùng nhau diễn tập, tôi thích vừa hát vừa nhìn nàng, nàng ngồi bên cạnh trưởng đoàn, ánh mắt chăm chú nhìn nhạc phổ, mái tóc nàng dài sắp tới eo, mượt mà đen bóng, kết hợp với ngũ quan sắc nét tinh xảo của nàng, tỏa ra vẻ đẹp nữ tính phương Đông, tôi bắt đầu thất thần, không lo nhìn nhạc trưởng suýt chút nữa thì hát sai. 
"Ê! Còn nhìn nữa mắt cậu sẽ rớt ra luôn đó, tớ nói này cậu trúng độc cũng nặng quá đi, hai đứa cứ suốt ngày nhìn nhau như vậy mà cũng không chán hả? Hát cũng không tập trung hát nữa, cẩn thận bị trưởng đoàn phát hiện là ngày mai không cho cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731894/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.