Trans: Pax Seven 
Ban ngày có đám chị em ở bên chơi chung nên không mấy nhớ Yen, nhưng đến tối khi chỉ còn một mình trong phòng, sẽ đặc biệt nhớ nàng. Trong phòng có hình bóng của nàng, có chiếc gối nàng đã gối đầu vẫn luôn bên cạnh, khi ngủ tôi vẫn luôn ôm nó. 
Còn chưa tới mười ngày là năm mới rồi, Mẹ bảo tôi cùng bà đi mua sắm đồ tết, vừa chuẩn bị ra cửa, điện thoại trong nhà lại reo. 
"Alo! Xin chào!" Tôi nhấc máy chào hỏi. 
"Đoán xem tớ là ai?" Giọng của người này rất quen tai. 
"Cậu là…cựu lớp trưởng?" Ngẩn người một lúc, tôi liền trả lời, 
"Haha! Lâu quá rồi không liên lạc với cậu, vậy mà vẫn nghe ra được giọng tớ, xem ra cậu vẫn chưa quên mất tớ nhỉ." Nghe giọng cười sảng kɧօáϊ trong điện thoại, tôi cũng vui vẻ mà cười theo. Lớp trưởng là bạn học cao trung, là một anh chàng thông minh hóm hỉnh, rất có năng lực tổ chức, dưới sự "dẫn dắt" của anh chàng, lớp chúng tôi rất đoàn kết, bọn tôi đều rất thích cậu ấy. 
"Haha! Giọng cười độc nhất vô nhị của cậu không ai bì được đâu, đương nhiên là nghe ra rồi, tốt nghiệp xong bọn mình cũng không liên lạc nhỉ, giờ cậu khỏe không?" Tôi ra dấu để mẹ chờ một chút, cuộc điện thoại này chắc không thể cúp nhanh được. 
"Phải đó! Không phải cậu cũng vậy sao? Mọi người đều chia ra học tứ tán, cũng chỉ có thể liên hệ qua thư từ thôi, cậu còn nói nữa, tớ gửi mấy bức thư cho cậu, cậu đều không hồi âm cho tớ." Lớp trưởng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731878/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.