Đến tháng sáu, nghĩa là cuối học kỳ cũng sắp tới rồi, sáng sớm thứ hai lúc vào học chuyên ngành, Điền giáo sư tổng kết thành tích học tập một năm qua của tôi, cô ấy rất vui mừng tôi có thể tiến bộ không ngừng qua mỗi tiết học, có thể bắt kịp tiến độ dạy học của cô, đồng thời hoàn thành kỹ xảo hát lúc trước cô yêu cầu tôi làm, có điều cô ấy vẫn còn thúc giục tôi bảo tôi ăn mập chút, khoảng thời gian này hơi gầy rồi.
"Hạ Mạt, bắt đầu tháng này, mỗi cuối tuần em tới nhà cô một lần đi, cô miễn phí thêm một tiết học mỗi tuần vì em, cô muốn em tham gia thi đấu thanh nhạc XX cuối năm nay." Điền giáo sư tổng kết với tôi xong rồi nói.
"Cảm ơn lão sư! Em sẽ cố gắng." Mặc dù mặt ngoài của tôi bình tĩnh cảm ơn cô ấy, nhưng trong lòng quả thực hồi hộp.
"Còn nữa, buổi tối em có thời gian không? Cô muốn dẫn em đi thu một ca khúc." Điền giáo sư mỉm cười nói.
"Thu âm? Em lớn như vậy còn chưa từng thử qua, có thời gian ạ." Tôi phấn khởi trả lời.
"Haha, không sao! Tất cả luôn có lần đầu tiên, đến lúc đó có cô ở đây, em cứ yên tâm đi." Giáo sư ấn lại bả vai tôi dành cho tôi khích lệ.
Đi ra từ phòng đàn của giáo sư, tâm tình tốt vô cùng. Tôi gửi tin nhắn cho Yen, bảo nàng sau khi tan lớp thì đi ra góc sân trường, tôi ở đó chờ nàng. Tìm một tấm ghế đá bồ tát ngồi xuống, nâng sách thanh nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731833/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.