Ngày hôm qua vì bài văn lăn giường đó mà tôi vắt tận óc hệ thống lời văn, viết rồi xóa, xóa lại viết, sửa rồi lại xóa, căn bản không biết hạ bút thế nào.
Sáu giờ rưỡi ăn cơm xong, Yen an vị ở bên cạnh cùng tôi dùng chung một bàn máy vi tính, mỗi người một máy, bận bịu chuyện của chính mình, nàng đang làm kế hoạch, lúc làm được một nửa thì nàng đi nhà bếp ép hai cốc nước trái cây đi vào, đi tới bên cạnh tôi tôi còn không biết.
"Honey, cậu ngẩn ngơ trước văn bản trống không làm gì thế? Đừng nói là cậu ngồi một tiếng đồng hồ mà không viết một chữ nào chứ?" Nàng đưa nước trái cây cho tôi.
"Tớ không viết ra được, đầu óc tớ đang hệ thống một ít từ ngữ không quá mức." Tôi đón nhận cốc, ôm eo nàng, nói.
"Hả? Cái gì gọi là từ ngữ không quá mức cơ? A, lần đầu tiên nghe." Yen vuốt đầu tôi, buồn cười nói.
"Ây…cái này…Ôi! Tớ không biết nói thế nào với cậu." Tôi không dám nói với nàng tôi muốn viết việc ấy ấy của hai chúng tôi.
"Đừng nóng vội! Càng gấp càng không biết viết như thế nào, nghe nhạc một chút trước đi." Yen an ủi tôi.
"Ừ! Cậu hết bận chưa?" Tôi muốn nói sang chuyện khác.
"Sắp rồi, tớ muốn mau mau một chút làm xong, đêm nay chúng mình….haha!" Yen ám chỉ với tôi.
"Honey, cậu còn nhớ lần đầu tiên chúng mình yêu yêu không?" Chẳng biết vì sao tôi vẫn bật thốt lên.
"Haha, cậu nói xem? Cả đời đều không quên được. Sao bỗng nhiên hỏi cái này chứ?" Yen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-nam-cho-doi-chung-ta-nghenh-don-hanh-phuc/731827/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.