"Không phải, cậu có hiểu tớ nói gì không, biết xoay 180 độ là thế nào không?"
"Sai màu rồi sai màu rồi, màu ở góc hai bên phải tương ứng với nhau."
"Bố mẹ cậu dạy ngược chiều kim đồng hồ như này à? Màu trắng xoay lên trên đi, không tí nữa xoay về kiểu gì."
"Cậu là não cá vàng đấy à, trí nhớ được có bảy giây?"
Chu Dạng khoanh tay, liếc mắt nhìn Lâm Nhuyễn đang chậm chạp xoay khối rubik. Thần sắc cậu không kiên nhẫn, có vài phần "Tôi hảo tâm dạy cậu như thế mà sao cậu lại ngu ngốc thế này".
Cậu lại muốn mở miệng, thể hiện cả chỉ số IQ cao chót vót lẫn trình độ trào phúng vào hạng thượng thừa.
Lâm Nhuyễn rũ mí mắt, ngừng động tác trên, yên lặng đem khối rubik đặt lại lên bàn.
"Tớ không chơi nữa đâu."
Giọng cô không lớn, gương mặt cũng không biểu lộ cảm xúc.
Chỉ ngồi một chỗ, như một đứa trẻ, an an tĩnh tĩnh, làm Chu Dạng nảy sinh ảo giác, cứ như là mình đang làm khó dễ cô.
Không khí ngưng trệ trong vài giây.
Chu Dạng mất tự nhiên ho hai tiếng, rất không tình nguyện mở miệng, "Quên đi, với chỉ số thông minh của cậu, tớ vẫn là dùng phương pháp nguyên thủy nhất dạy đi? Có vấn đề gì thì cứ hỏi, thế này mà còn không học được thì cậu đúng là nên đi khám lại não đi."
Lâm Nhuyễn giương mắt nhìn cậu.
Cậu nhanh chóng thu hồi tầm mắt, cầm lấy khối rubik, tốc độ nói cũng chậm lại không ít.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-muoi-trang-thu-tinh/2547655/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.