Văn phòng của Quý Phàm Trạch rất rộng rãi, nên khoảng cách từ ghế sô pha đến bàn làm việc cũng vô hình bị kéo dài ra.
Cách một đoạn xa xa, dưới ánh đèn sáng trưng và nhiệt độ thấp từ điều hoà, biểu cảm và giọng nói của người đàn ông ngồi sau bàn cực kỳ nhạt nhẽo, thậm chí còn không hề che giấu sự mất kiên nhẫn của mình.
“Tôi không muốn nói một lời hai lần.” Quý Phàm Trạch nói ẩn ý, có việc mau nói, không có việc gì thì cút.
Người phụ nữ ngồi trên ghế sô pha dường như cũng đoán được anh sẽ nói thế, cô ta cũng không để bụng. Trái lại, Quý Phàm Trạch càng lạnh nhạt, cơ hội thắng của cô ta càng lớn. Dưới lớp váy ngắn là hai chân trắng nõn ngồi bắt chéo đang nhàn nhã đung đưa, Mạnh Tình không vòng vèo mà nói thẳng mục đích mình đến.
“Giáo sư Aaron của đại học Harvard thành lập một tổ nghiên cứu, dự định mời các nhà tâm lý học nổi tiếng khắp toàn cầu đến tham dự, trong đó có một vị trí dành cho tâm lý học ở thành phố B…”
“Cho nên?” Biểu cảm của Quý Phàm Trạch không thay đổi, ngữ điệu không vì là câu hỏi mà nâng cao, giọng nói vẫn trầm thấp nặng nề như cũ.
Mạnh Tình nhướng mày nhìn anh, ung dung nói: “Tôi muốn có được vị trí này.”
Có lẽ, trong mắt người ngoài, cô ta tự tin bao nhiêu thì buồn cười bấy nhiêu. Sau vụ bê bối về việc sao chép, cô ta đã bị giới tâm lý học gạch tên, danh tiếng và uy tín trong ngành đều hỏng bét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-muoi-hu-mat/460758/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.