Ở hai bên trái phải của Chung Ngả, hai người đàn ông đeo cà vạt giống nhau nhanh chóng lao vào cuộc chiến so tửu lượng.
“Lão đại cố lên! Uống nhanh lên, uống nhanh lên!” Trợ lý chương trình kích động đứng dậy, miệng nhai thịt còn chân thì đạp lên ghế cổ vũ tinh thần cho lão đại. Cậu ta cược Trầm Bắc thắng, một trăm đồng tuy rằng không nhiều nhưng cũng đủ mua ba suất ăn trẻ em của McDonald’s đấy.
“Cậu đừng hét to như vậy, nhường cho anh Đỗ chút mặt mũi đi.” A Mỹ bất mãn lên tiếng, ánh mắt vẫn không rời khỏi tân nam thần Quý Phàm Trạch của cô nàng.
Ông chú kỹ thuật viên ánh sáng kinh ngạc liếc nhìn cô nàng một cái: “Cháu cược Đỗ tiên sinh thắng hả?” Điều này là không thể mà, tửu lượng của Trầm lão đại mọi người đều biết rất rõ đấy.
Quả nhiên A Mỹ chột dạ, nhỏ giọng than thở: “… Không phải đâu ạ.” Dù là nam thần cũng không sánh được với tiền đâu.
Mùi rượu trong phòng bao càng ngày càng nặng, dù chỉ là hít thở nhẹ cũng có mùi cồn xộc thẳng vào khoang mũi.
Ngay từ đầu chén rượu trắng nhỏ không biết đã bị đổi thành ly thủy tinh từ khi nào, tay nâng ly rượu không, Trầm Bắc và Quý Phàm Trạch hai người quả thực là coi rượu đế như nước lã mà uống. Chung Ngả chưa từng gặp phải tình huống như vậy bao giờ, trong lúc nhất thời bị kích thích mạch máu bên hai thái dương nảy tưng tưng. Cô hết nhìn sang trái lại quay sang phải, chỉ một lúc sau, cổ cô mỏi như sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-muoi-hu-mat/270804/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.