Edit: Daisy
Nhìn thấy cuộc gọi này.
Ôn Nhuyễn còn chưa kịp phản ứng thì Văn Gia Hứa ngồi ở đối diện đã trầm mặt, ngón tay thon dài nắm chặt đôi đũa, đôi mắt phượng như ẩn chứa gió lốc cuồn cuồn. Trong nháy mắt ấy Văn Gia Hứa cảm thấy như muốn đoạt di động của Ôn Nhuyễn để chấm dứt cuộc gọi này.
Nhưng mà người kia cách khá xa.
Anh ta cũng không thể làm như vậy, ở trước mặt Ôn Nhuyễn anh ta là một người ôn nhu nếu mà làm như vậy sẽ khiến cho cô sợ hãi.
Văn Gia Hứa chỉ có thể nhấp môi, tiếp tục gắp đồ ăn cho Ôn Nhuyễn, trên mặt là nụ cười ôn hòa rồi giống như vô tình mà hỏi: “Em cùng với anh ta...... còn lén liên hệ với nhau?”
“...... Ừ.”
Ôn Nhuyễn nhẹ nhàng lên tiếng.
Quan hệ hiện tai giữa cô và Lâm Thanh Hàn khá phức tạp, lại có vật nhỏ trong bụng này nữa, thật sự không phải một lời mà nói hết được, nhìn thấy di động vẫn còn đang kêu mãi không dứt, cô khẽ thở dài rồi cầm lấy di động mà nói: “Anh Gia Hứa, em nghe điện thoại chút.”
Văn Gia Hứa gật gật đầu, không nói thêm gì, chỉ là ánh mắt lại trầm xuống thêm một chút.
Ôn Nhuyễn cũng không tránh Văn Gia Hứa mà trực tiếp bắt máy “Làm sao vậy?”
“Đang bận sao?”
Giọng nói của Lâm Thanh Hàn ở đầu bên kia điện thoại không nghe ra hỉ nộ ái ố gì cả, giống như lúc bình thường giọng điệu ôn hòa mà mang theo ý cười “Muốn anh tới đón em không?”
“Không cần.”
Ôn Nhuyễn cự tuyệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-noi-tieng/1029148/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.