Edit: Daisy Ôn Nhuyễn cũng không nghĩ tới chính lại gửi ra những lời như vậy. Trong lòng đột nhiên có chút khẩn trương,đây là lần đầu tiên cô chủ động hỏi người khác vấn đề như vậy, hơn nữa đó là một người chỉ tồn tại thông qua mạng internet, cô cũng không biết anh ta là ai, không biết anh ta làm gì, cũng không biết anh ta bao nhiêu tuổi, cái gì cũng không biết. Tay đặt ở trên dòng tin nhắn đó, do dự có nên hay không xóa bỏ. Nhưng suy nghĩ lại, vẫn là tính, nếu đã gửi đi cũng không cần thiết phải làm cho mọi việc rối rắm lên. Anh ta nếu như đáp ứng. Thì lúc ấy, bọn họ có thể gặp mặt nhau cùng tâm sự, cô còn có thể mời anh ta uống ly cà phê. Nếu như không đáp ứng, thì cũng không có việc gì. Ôn Nhuyễn chỉ là có chút tò mò vị fans cùng mình hàn huyên lâu như vậy ở trong đời sống hiện thực đến tột cùng là dạng người như thế nào? Có phải hay không...... giống như tưởng tượng của cô, già dặn lại trầm ổn? Bên cạnh Tiểu Mạch còn đang nói chuyện. Ôn Nhuyễn nghe xong, đôi mắt không chớp mắt mà nhìn vào di động, chờ vị fans nhỏ này trả lời tin nhắn. Nhưng vừa rồi vị fans nhỏ này còn trả lời trong tích tắc, lần này lại qua thật lâu cũng không có hồi âm, là...... Bị mình dọa sợ rồi sao? Cũng phải, cô hiện tại nói như thế nào cũng là nhân vật của công chúng, gửi ra lời nói như vậy đích xác không phải hợp lẽ thường. Có lẽ. Anh ta sẽ cho rằng Ôn Nhuyễn bị trộm tài khoản? Nhấp môi, cô lại gửi một câu đi qua, 【 có phải hay không dọa anh rồi? Xin lỗi, tôi chỉ là khá tò mò anh là người như thế nào, hơn nữa...... Tôi cũng rất cảm ơn anh lúc trước đã giúp đỡ tôi. 】 Mỗi ngày buổi tối cùng nhau trò chuyện, làm mỗi lần cô bị Lâm Thanh Hàn làm cho tâm trạng không tốt, diendanlequydon chỉ cần cùng vị fans này nói trò chuyện, loại cảm xúc bực bội liền sẽ không cánh mà bay. Cô...... Là thật sự rất cám ơn anh ta. “Chị Nhuyễn Nhuyễn, đến nhà rồi.” Xe đã dừng lại, Tiểu Mạch lên tiếng nhắc nhở. Ôn Nhuyễn nhẹ nhàng lên tiếng, “Ừ.” Lại nhìn thoáng qua di động, mắt thấy đối phương còn chưa trả lời, ngay cả nhắc nhở【 đối phương đang nhập văn bản】 như vậy cũng không có, trong lòng nói không nên lời là cảm xúc như thế nào, bất quá cô cũng không suy nghĩ nhiều, tắt đi di động, xuống xe. Có lẽ người ta đang bận việc. Chờ một chút đi. *** Mà lúc này tại sân bay Los Angeles ở Mỹ. Lâm Thanh Hàn nhìn thấy màn hình di động đã đen lại, có chút ngẩn ngơ. Vừa rồi lúc Ôn Nhuyễn gửi tin nhắn đến, anh ta đang chuẩn bị đăng ký, khi nhìn thấy tin nhắn【 kia...... Anh muốn gặp mặt không? 】, anh liền ngây dại, anh cũng không nghĩ tới Ôn Nhuyễn sẽ nói như vậy. Lâm Thanh Hàn đương nhiên muốn gặp mặt Ôn Nhuyễn, không có lúc nào là không nhớ tới. Nhưng vấn đề là —— Ôn Nhuyễn muốn gặp chính là vị fans nhỏ trên internet, mà không phải...... anh ta. Nếu để cô biết cô trò chuyện lâu như vậy với vị fans này lại là anh ta, chỉ sợ Ôn Nhuyễn lập tức sẽ quay đầu rời đi, sau đó đem cái tài khoản này cũng cho vào danh sách đen, về sau không bao giờ liên hệ nữa. Lâm Thanh Hàn nghĩ muốn thẳng thắn với Ôn Nhuyễn. Nhưng không phải hiện tại, ít nhất không nên là tình huống chưa chuẩn bị tốt như lúc này, anh đã mất đi Ôn Nhuyễn một lần, không thể gánh vác nỗi lần thứ hai mất đi cô. Liền ở trong lúc anh ta do dự trả lời như thế nào,tin nhắn thứ hai của Ôn Nhuyễn đã nối gót tới. Không đợi anh ta đang phân vân không biết nên trả lời như thế nào, phía sau đột nhiên có một bé trai đụng vào, anh ta vốn dĩ đang xuất thần, không cầm chắc di động không, rớt trên mặt đất, hoàn toàn trở nên tối màn hình, thử vài lần, ngay cả mở nguồn cũng không lên. “Xin lỗi, thưa ngài, con trai của tôi thật không hiểu chuyện, thật sự, thật sự rất xin lỗi.” Một người phụ nữ rất đẹp đang lôi kéo bé trai nói với Lâm Thanh Hàn, “Ngài xem, tôi bồi thường tiền điện thoại cho ngài được không, hoặc là hiện tại tôi đi mua cái khác cho ngài?” Người giống như bọn họ ở phòng vip cho khách quý, có mấy ai thiếu tiền? thứ bọn họ thiếu là thời gian. Di động chính là công cụ để bọn họ kiếm tiền. Hiện tại di động mở không lên, mọi liên hệ đều không được, không biết sẽ mất bao nhiêu tiền tài. Hơn nữa người đàn ông trước mắt này, cô ta cũng biết, gương mặt trẻ thường xuyên xuất hiện trên tap chí kinh tế tài chính,bảng xếp hạng Forbes, đây là người gốc Hoa trẻ tuổi, đẹp trai cùng với cơ ngơi xí nghiệp hạng nhất —— tổng giám đốc tập đoàn Lâm thị, Lâm Thanh Hàn. Bọn họ đang đi đến thành phố kế bên để phát triển, vốn dĩ bọn họ còn đang thương lượng, chờ lúc đến thành phố kế bên, nhìn xem có thể hay không nhờ người liên hệ đến vị Lâm tổng này. Không nghĩ tới hôm nay thật đúng là trùng hợp, lại thật sự để bọn họ gặp ở sân bay. Mà kết quả lại thành ra như vậy. Người phụ nữ bên này lo lắng đến sắp khóc. Lâm Thanh Hàn lại giống như không nghe được người phụ nữ này đang nói cái gì, anh ta chỉ là cằm cái di động đã đen màn hình, lại thử khởi động vài lần, vẫn là lên nguồn, đã qua lâu như vậy, anh ta cái gì cũng không hồi âm, Ôn Nhuyễn sẽ nghĩ như thế nào? Ôn Nhuyễn có phải hay không cho rằng anh ta không muốn gặp mặt? Đôi mày kiếm chau lại, môi mỏng cũng nhẹ nhàng nhấp lên, Lâm Thanh Hàn sắc mặt thoạt nhìn rất không ổn. Người phụ nữ thấy anh ta như vậy, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch, ngay cả giọng nói cũng trở nên run rẩy, “Lâm, Lâm tiên sinh, tôi, tôi thật sự rất xin lỗi, có lẽ.......” Lời còn chưa nói xong, người đàn ông vừa rồi còn đang cúi đầu đột nhiên xoay người rời đi. Lý Tắc nguyên bản vẫn luôn hầu ở bên cạnh, tự nhiên cũng vội vàng đuổi theo. “Boss, nếu không ngài trước dùng di động của em?” Lý Tắc thấy Lâm Thanh Hàn nhìn chằm chằm vào di động, cho rằng anh ta có việc gấp, thấp giọng hỏi. Lâm Thanh Hàn không nói chuyện. Lâm Thanh Hàn vẫn là nắm chặt di động đã hoàn toàn hỏng, không biết qua bao lâu, mới khàn giọng nói: “Chờ...... Trở về rồi nói sau.” Anh ta không nghĩ lừa gạt Ôn Nhuyễn, nhưng hiện tại cũng nghĩ không biện pháp tốt nào, đơn giản chờ đến thành phố kế bên lại nói. Vừa lúc một đoạn lộ trình này, anh ta cũng có thể ngẫm lại cho tốt, hẳn là nên làm sao bây giờ. Người phụ nữ lưu tại tại chỗ thấy Lâm Thanh Hàn rời đi, lôi kéo đứa bé, muốn đuổi theo nhưng lại không dám, vừa lúc di động vang lên, cô ta vội vàng nhận, “Này, chồng ơi.” Vành mắt cô ta có chút phiếm hồng, ngay cả giọng nói cũng có chút nghẹn ngào. “Vợ, em làm sao vậy?” Đầu bên kia điện thoại người đàn ông nghe thấy giọng nói nghẹn ngào của vợ mình , giọng điệu cũng trở nên nôn nóng lên, “Ai bắt nạt em?” “Không ai bắt nạt em.” Người phụ nữ này miễn cưỡng duy trì cảm xúc, đem chuyện lúc trước phát sinh kể cho chồng mình nghe, nói xong, cô ta hỏi: “Lão công, hiện tại làm sao bây giờ? Chúng ta còn chưa đến thành phố kế bên, liền trực tiếp đắc tội người ta rồi.” “Này về sau...... Chúng ta còn như thế nào lui tới cùng người ta.” Người đàn ông nghe thế tựa hồ cũng trầm ngâm một lúc lâu, “Lâm Thanh Hàn cũng không phải loại người mang thù, anh ta nếu không nói gì, việc này hẳn là chưa sao, bất quá...... Chúng ta đích xác cần tìm một biện pháp nói lời xin lỗi anh ta.” “Nhưng anh ta cái gì cũng không thiếu, chúng ta có thể làm cho anh ta cái gì?” Người phụ nữ hỏi. Cái này cũng là một vấn đề. Người như Lâm Thanh Hàn, có quyền thế có tiền, cũng không thiếu phụ nữ...... Phụ nữ? Người đàn ông này không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên nói: “Anh nhớ rõ vị Lâm tổng này lúc trước vì theo đuổi vợ trước còn tham gia cả chương trình game show? Có lẽ, chúng ta có thể ra tay từ cô ấy.” “Em tháng sau không phải cùng người sáng lập Q&K ở nước Pháp cùng tổ chức một show thời trang sao?” Người phụ nữ nghe thấy lời này thì giật mình phản ứng lại, vội nói: “Được, chờ em về nước liền đi liên hệ cô ấy.” Chờ nói xong điện thoại. Đứa bé trai ngửa đầu nhìn bên người phụ nữ, nhẹ giọng hỏi: “Ma ma, con vừa rồi có phải đã làm sai?” Người phụ nữ này khom lưng, nhìn vào mắt đứa bé trai, không đem những ảnh hưởng đó nói với bé, lại cũng nói đúng sự thật: “Bảo bối, con hôm nay thật đã làm sai, về sau không thể còn như vậy chạy lung tung, có biết không?” Bé trai gật đầu, “Kia...... Vừa rồi chú kia sẽ trách chúng ta sao?” tuy rằng còn nhỏ, nhưng cũng nghe ra vừa rồi lời nói của mẹ mình rất là nôn nóng. Người phụ nữ nhìn phương hướng Lâm Thanh Hàn rời đi, lại quay đầu, xoa xoa đầu bé trai: “...... Sẽ không.” *** Ôn Nhuyễn cho rằng vị fans nhỏ của cô chỉ là có việc bận, không nghĩ tới chờ đến ngày hôm sau vẫn không nhận được tin nhắn trả lời. Đoán chừng là thật sự bị dọa sợ rồi. Ôn Nhuyễn có chút bất đắc dĩ. Muốn gửi cho anh ta một tin nhắn khác, nhưng cũng không biết nên nói gì, đơn giản là không quản nữa. Hôm nay Ôn Nhuyễn cùng Nacy hẹn nhau đi gặp đạo diễn Hướng An, cho nên sáng sớm đã thức dậy, diendanlequydon tỉ mỉ trang điểm một chút, hết thảy như bình thường, Nacy đã gọi điện thoại tới rồi. “chị Nacy, chị tới rồi sao?” “Tới rồi, ở dưới lầu nhà em, chị còn cho em bữa sáng, em đi xuống dưới đi.” “Dạ.” Ôn Nhuyễn tắt di động nhìn vào gương, xác nhận không có vấn đề gì, liền thu dọn đồ đạc vào túi rồi xuống lầu. Nacy đang chờ ở trong xe, cửa sổ xe mở ra phân nữa, Nacy nghe thấy tiếng cửa mở, nghiêng đầu nhìn lại,lúc nhìn thấy Ôn Nhuyễn xuất hiện, Nacy còn sửng sốt, cho rằng chính mình đã nhìn lầm người, chờ đến khi Ôn Nhuyễn mở cửa xe, chào hỏi với chị ta, Nacy mới phản ứng lại. Thật đúng là Ôn Nhuyễn. Nacy rất ít khi thấy Ôn Nhuyễn trang điểm như vậy. Áo sơ mi trắng, quần ống rộng màu đen, giày cao gót tinh tế, vác một balo đơn giản, tóc buộc đuôi ngựa, trang điểm nhẹ nhàng mà tinh tế, nhìn rất chuyên nghiệp. Nghĩ đến kịch bản, miêu tả nhân vật chuyên gia thiết kế tên là Tuân, chính là hình ảnh như vậy. 【 cô trang điểm tinh tế, ôm vài tấm bản thảo, mang giày cao gót đi lại giữa chốn thương trường, rõ ràng là giày cao gót như vậy, cô lại bước đi như bay, gương mặt cô rất đẹp, cố tình làm ra vẽ mặt không một nụ cười, lãnh diễm giống như là một tòa núi tuyết, làm người khác chỉ dám ở xa mà nhìn, không dám lại gần. 】 “Làm sao vậy?” Ôn Nhuyễn nhìn thấy ánh mắt xuất thần của Nacy, có chút thẹn thùng mà nhìn vào mặt mình ở trong gương, “Là...... Có địa phương nào không đúng sao?” Ôn Nhuyễn trước nay chưa từng trang điểm phong cách như vậy. “Không, thực đẹp.” Nacy thu hồi ánh mắt, không chút nào che giấu mà khen, diendanlequydon “Em trang điểm như vậy khẳng định có thể làm đạo diễn Hướng An vừa lòng.” Được Nacy tán thành, Ôn Nhuyễn cũng thả lỏng hơn rất nhiều. Ôn Nhuyễn cười rồi ngồi vào ghế phụ, thắt đai an toàn, sau đó nhận bữa sáng của Nacy đưa, từ từ ăn. Xe hướng tiểu khu bên ngoài chạy đi. Nacy nói một ít chuyện về đạo diễn Hướng An, cùng với tin tức đại khái của bộ phim này, nam chính là Lâm Này, tuy rằng danh khí không cao lắm, nhưng tuyệt đối là một người thuộc phái kỹ thuật diễn xuất, vừa mới xuất đạo liền giành được danh hiệu ảnh đế, cũng là nam chính ngự dụng của đạo diễn Hướng An. Nữ chính là Khương Như, là một người mới. Câu chuyện này quay chung quanh Khương Như tốt nghiệp đại học tiến vào xã hội, từ ban đầu lỗ mãng đến cuối cùng ở trên công việc càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, phát sinh một loạt chuyện xưa. Mà Ôn Nhuyễn đóng vai Tuân Giai là cấp trên của Khương Như. Không giống với hình tượng tay mơ vừa tiến vào xã hội của Khương Như, Tuân giai là tuyệt đối là một tinh anh của xã hội. Cô là nữ vương chuyên gia thiết kế của ngành, không có người không biết tên cô, trong ngành người người sùng bái và hâm mộ cô, nhưng làm cấp dưới của cô lại thập phần sợ hãi, chỉ vì Tuân giai chưa bao giờ từng trước mặt người khác lộ ra nụ cười, cô giống như là người máy, chỉ biết có công việc. Nhưng về sau khi nhắc dến chuyện cũ, Tuân Giai có một đoạn đối thoại cùng Khương Như, lộ ra chuyện của cô. 【 chị đã từng cũng giống em, lỗ mãng, cái gì cũng không biết, luôn gây ra phiền toái cho những người khác, cũng giống như em, ở sự nghiệp cùng tình yêu hai thứ không thể vẹn toàn, chị cũng từng nghĩ tới a, nếu sinh hoạt đã khó khăn như vậy, vì cái gì còn muốn đi phấn đấu? Vì cái gì không tìm một công việc ổn định,làm bạn với cha mẹ của mình, cùng người yêu ở bên nhau......】 【 nhưng chị chính là không cam lòng, không cam lòng cứ như vậy cái gì cũng chưa trải nghiệm đã từ bỏ. 】 - “Chị...... Hối hận sao?” Kịch bản, Khương Như từng như vậy hỏi qua Tuân Giai. 【 hối hận sao? Đại khái là từng hối hận, trước đó vài ngày, chị nhận được tin nhắn của mối tình đầu, anh ta nói “Anh ta muốn kết hôn”, lúc nhìn thấy tin nhắn đó, chị đột nhiên khóc, chính là sau khi khóc xong, cũng liền không có gì, đường là do chị chọn, như vậy cắn răng cũng phải đi đến cùng. 】 【 cuộc sống luôn là như vậy, gặp phải vô số lựa chọn, mặc kệ là lựa chọn tình yêu cũng tốt, lựa chọn sự nghiệp cũng thế, chỉ cần em cảm thấy là đáng giá liền tốt. 】 Nhân vật Tuân Giai trong toàn bộ kịch bản độ dài cũng không tính rất dài. Nhưng lúc Ôn Nhuyễn tiếp xúc đến kịch bản liền thích, cô thích Tuân Giai dẻo dai, cũng thích câu nói“Đường là do chính mình đi, mặc kệ lựa chọn cái gì, chị cảm thấy đáng giá liền tốt.” Cô không vì bất luận sự lựa chọn nào của chính mình từng làm mà hối hận, cũng không thiếu dũng khí để một lần nữa lại bắt đầu. Ôn Nhuyễn hy vọng, mình cũng có thể như thế. Xe ngừng ở trước một gian trà thất cổ kính. Nacy quay đầu nhìn Ôn Nhuyễn, nói: “Nhuyễn Nhuyễn, tới rồi, chúng ta vào đi thôi.” Ôn Nhuyễn nghe thấy lời này, trong lòng đột nhiên nhảy dựng lên, cô nắm chặt cơm nắm còn chưa ăn xong trong tay, quay đầu nhìn thoáng qua khung cảnh ngoài cửa sổ xe, sau đó, cô hít sâu một hơi, chờ đến khi tiếng tim đập đã bình tĩnh lại, mới gật đầu cười nói: “Vâng.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]