“Đừng lo lắng.”
Lâm Thanh Hàn nói xong liền lập tức đứng lên đi qua một bên nhận điện thoại.
Mà lúc này Ôn Nhuyễn sau khi nghe được câu nói của Lâm Thanh Hàn thì cảm thấy đột nhiên tim như đập lỡ một nhịp, giống như là bị cái gì chọc trúng vậy, ngay cả tâm tình lúc ban đầu bình tĩnh không gợn sóng lúc này đột nhiên như có một đạo nhiệt lưu dũng mãnh mà tiến vào.
Bàn tay lúc đầu còn cầm di động thì lúc này đã không tự chủ được mà nắm chặt lại, ngay cả ngón tay cũng run lên từng trận nhỏ.
Lúc trước.
Cô vẫn luôn mong chờ Lâm Thanh Hàn có thể tin tưởng mình , mặc kệ người khác có tin hay không chỉ cần Lâm Thanh Hàn tin tưởng cô là được.
Mà hiện tại.
Cô đã sớm mặc kệ suy nghĩ của người khác , bọn họ tin cũng được mà không tin cũng chẳng sao, tất cả cũng chẳng thể làm cho nổi lòng của cô dao động được nữa. Cho nên lúc cô thấy mình bị bôi đen , bị mắng chửi thì cũng chỉ nhẹ nhạng nhíu mày một chút , ngực củng chỉ có một chút hít thở không thông mà thôi.
Tất cả những vấn đề khác cũng chỉ như vậy.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Hiện tại tên đàn ông mà cô đã từng coi là cả thế giới của mình, người đã từng không muốn hao phí thời gian để hiểu cô. Lúc này lại kiên định mà ở bên cạnh cô , trù tính , bố cục , giúp cô giải quyết tất cả khốn cảnh .
Sau đó nói với cô:
“Đừng sợ.”
“Đừng lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-noi-tieng/1029120/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.