Trong phòng im lặng trong phút chốc.
Tô Lam Lam càng tức giận nhịn không được mà ôm cái gối bên cạnh mà xiết lại để phát tiết cảm xúc của mình, cô ta vì sao lại chán ghét Ôn Nhuyễn ? Đại khái bởi vì Ôn Nhuyễn có thể dễ như trở bàn tay mà hấp dẫn ánh nhìn của mọi người, nhưng cô chưa bao giờ để những người khác vào trong mắt mình !
Ôn Nhuyễn chưa bao giờ biết người khác vì cô mà trả giá ra sao!
Có thể nói là chưa bao giờ để ở trong lòng.
Vĩnh viễn vô tội như vậy, giống như tự nhiên phải là như thế , như được ông trời ưu ái, làm cho tất cả mọi người đều thích cô !
Ánh mắt không tự chủ được mà liếc mắt qua Lâm Thanh Hàn , trên mặt anh lộ ra vẻ sung sướng và nụ cười tươi ,ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Ôn Nhuyễn , anh không phải kiểu người thích nhìn chằm chằm vào người khác, nhưng miễn là lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt luôn luôn nhìn Ôn Nhuyễn.
Vì cái gì?
Vì sao lại như vậy?!
Kỷ Duyên như thế, Lâm Thanh Hàn cũng là như thế !
Bọn họ chẳng lẽ đều trúng bùa, người phụ nữ Ôn Nhuyễn này rốt cuộc có cái gì tốt?!
Còn lại người không biết Tô Lam Lam đang suy nghĩ gì, Từ Nghiên nở một nụ cười giảng hòa mà nói: “Đoán chừng là mệt mỏi, chúng ta thảo luận tí nữa giữa trưa ăn gì đi.”
“Vâng.” Ôn Nhuyễn gật gật đầu, thật ra cũng không suy nghĩ đến chuyện của Kỷ Duyên .
“Tôi nhìn thấy bên ngoài có sân cỏ, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-noi-tieng/1029110/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.