Chương trước
Chương sau
[Edit] Candysweetie
Cuộc trò chuyện trên WeChat kết thúc.
Tiểu Mạch nhìn bức ảnh của Lâm Thanh Hàn, không thể ngăn suy nghĩ, cho nên những bài viết bôi đen nữ thần ở trên mạng biến mất không dấu vết, cũng là...... anh chồng trước làm sao?
Liền ở ngay lúc này.
Di động lại một lần vang lên tới, lúc này đây là Nacy.
Nhìn thấy lãnh đạo của mình trực tiếp điện thoại, Tiểu Mạch lập tức bắt máy, điện thoại kia quả thực là Nacy cùng giọng nói trầm tĩnh: "Trên mạng có những bài viết không tốt em cũng thấy rồi đó, chị bên này đang liên hệ Nguyễn Thu, buổi phỏng vấn lúc trước của Ôn Nhuyễn đúng 9 giờ sẽ phát."
"Em đợi lát nữa chia sẻ thông tin này với fanclub, nhờ họ tuyên truyền giúp chúng ta."
Như vậy một mặt giúp đỡ Ôn Nhuyễn tuyên truyền quảng bá, mặt khác cũng đem hot search # tình lữ trang # rơi xuống bậc thấp nhất, cô xem thử qua, có tin tưởng sẽ đem ảnh hưởng không tốt hiện tại của Ôn Nhuyễn lắng xuống.
Thậm chí.
Còn có thể nhân cơ hội chiêu mộ thêm fans.
"Dạ được."
Tiểu Mạch vội đáp, định cúp điện thoại, nghĩ nghĩ, vẫn là mở miệng nói: "Đúng rồi, chị Nacy......" cô do dự nói: "Vừa rồi anh chồng trước của chị Ôn Nhuyễn liên hệ cho em, gửi một tệp pdf, là về thời gian ra sân bay lần này của hai người khác nhau nên mặc đồ chỉ là trùng hợp, em gửi cho chị rồi, chị xem đi."
"Lâm Thanh Hàn?"
Nacy có chút kinh ngạc, cao giọng một chút, bất quá nghĩ đến vài sự kiện lần trước, còn có những bài viết được che chắn trên mạng, cô trầm mặc một hồi, đáp: "Được, chị đã biết, chị sẽ giao cho người bên công ty để họ cùng nhau xử lý."
"Dạ được."
"Còn có......" Tiểu Mạch do dự nói: "Việc này, nên nói với chị Ôn Nhuyễn như thế nào a?"
Cô lúc trước đã hứa với Ôn Nhuyễn, nếu trong lúc công tác có chuyện gì sẽ báo cho cô.
Lần này, Nacy lại không trả lời ngay, cô trầm mặc một hồi lâu, mới nói: "Trước tiên cứ giữ im lặng...... về sau hẵng nói."
"Dạ được."
Nói xong điện thoại.
Tiểu Mạch vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ của mình, buông di động, tiếp tục gia nhập trận chiến đấu này.
Có tệp pdf này của Lâm Thanh Hàn, Tiểu Mạch cùng Hạ Thiên lại liên hợp hai siêu tỷ muội, cùng với một số nữ hài hoa hướng dương, trực tiếp đem # tình lữ trang # cái gọi là sự kiện cọ nhiệt độ giải thích từ đầu đến duôi.
Ôn Nhuyễn là buổi sáng 8 giờ ( giờ Bắc kinh) đến sân bay, sau đó bay thẳng đến La Mã, ảnh xuất phát ở sân bay đều đã từng lên hot search, mà Kỷ Duyên là buổi chiều một chút ( giờ Italy) từ Milan bay thẳng đến La Mã.
Hơn nữa.
Kỷ Duyên mặc bộ quần áo này đều là mới, trước kia không mặc qua.
Thời gian, đối chiếu ảnh chụp, nói có sách mách có chứng, thập phần rõ ràng, cho nên hoàn toàn không có chuyện Ôn Nhuyễn cọ nhiệt Kỷ Duyên
* Cọ nhiệt: có nghĩa là ké fame, lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng độ hot cho bản thân.
Giải thích rõ ràng xong, mặc kệ là lúc trước có bao nhiêu người kêu gào, vẫn là còn lại mấy người đăng thêm bài viết bôi xấu, lúc sau Thiên Nhất cùng chương trình 《 đa dạng lữ hành 》 cũng đã yên ổn, tiếp tục đăng những hình ảnh nghệ sĩ nổi tiếng, làm mới bản thân, không còn mấy bình luận ác ý nữa.
Nhưng thật ra đang làm một đợt tuyên truyền cho Ôn Nhuyễn.
Trận đấu kết thúc vào thời điểm gần 9 giờ, Lâm Thanh Hàn nhìn Weibo rốt cuộc cũng yên ắng, dựa lưng vào ghế, xoa xoa thái dương, chuyện này cuối cùng được giải quyết thích đáng.
Anh làm việc trước giờ luôn thẳng thắn.
Đây cũng là lí do anh lập ra một ban kỹ thuật giúp đỡ Ôn Nhuyễn, nhờ họ nhanh chóng tìm ra nguyên nhân.
Nhưng ở giới giải trí, có đôi khi nói thẳng quá không chắc sẽ tốt, thậm chí còn rất có khả năng mang đến nhiều phiền phức, Ôn Nhuyễn là người mới, trước giờ không có kinh nghiệm, hiện tại lại có được nhiều chuyện tốt, không biết trong giới có biết bao người đố kỵ cô.
Cho nên anh nói Lý Tắc sửa lại tệp pdf một chút rồi giao cho trợ lý của cô, giúp họ giải quyết tận gốc vấn đề.
Nếu vậy cô có thể thoải mái tham gia chương trình vui vẻ.
Anh có thể vì cô mà nguyện ý làm đôi cánh nâng đỡ ở phía sau, để cô tự do bay cao bay xa làm điều mình thích.
"Ting --"
Thông báo điện thoại hiện lên.
Lâm Thanh Hàn rũ mắt nhìn lướt qua, "Buổi phỏng vấn đầu tiên với công ty T, Ôn Nhuyễn lần đầu tham gia talk show, chương trình độc nhất được phát lúc 9 giờ, mong mọi người theo dõi."
Nhìn đến hai chữ "Ôn Nhuyễn", ánh mắt tĩnh tặng như mặt hồ của anh bỗng thay đổi.
Nhìn thời gian, vừa đúng 9 giờ, hắn không có do dự mà trực tiếp click mở link, màn hình điện thoại hiện lên một cô gái với nụ cười tỏa nắng.
Cô ngồi ở trên sô pha, ăn mặc sạch sẽ lại trí thức.
Sau đó, cô chậm rãi ngước mắt, nhìn về phía anh, đôi lông mày cong, phảng phất chứa đựng đầy sự ôn nhu của gió xuân.
Cô nhìn màn ảnh, mở miệng: "Chào mọi người, tôi là Ôn Nhuyễn."
Rõ ràng vừa xem ảnh chụp của cô.
Nhưng Lâm Thanh Hàn đang xem khoảnh khắc cô nhìn về phía anh lúc này, nhìn đến bộ dáng của cô, dường như có thứ gì nhẹ nhàng chạm vào trái tim anh, rất nhẹ lại ôn ôn nhu nhu, giống như là......viên đá khô cằn lâu ngày lại mọc ra một bông hoa.
"Thịch thịch thịch --"
Anh vươn tay, cố giữ cho trái tim không nhảy ra khỏi lồng ngực, ánh mắt lại không dời đi dù một tấc.
Trong văn phòng thực yên tĩnh, Lâm Thanh Hàn dường như nghe không được âm thanh của những người khác, chỉ có tiếng nói mềm dịu kia như xuyên thấu, chạm vào trái tim anh thôi.
Phỏng vấn bắt đầu thực bình tĩnh.
Ôn Nhuyễn giọng nói cũng là thong dong mà điềm đạm: "Vì cái gì muốn đi vào giới giải trí sao?" cô nhẹ nhàng cười một cái, "Tôi rất thích công việc này, tuy rằng trước kia chưa bao giờ tiếp xúc qua, cũng không có kinh nghiệm gì, nhưng tôi tin tưởng, tôi có thể từ từ thích ứng được."
Ở talk show này.
Lâm Thanh Hàn thấy được một Ôn Nhuyễn rất khác so với dĩ vãng, cô bình tĩnh, lại điềm nhiên, cô ngồi ở kia, vô luận vấn đề phỏng vấn là gì, đều có thể thực mau giải đáp ra.
Mà biểu cảm của cô, vĩnh viễn đều điềm tĩnh như vậy.
Đã ở mười phút cuối cùng.
Tiết tấu biến chuyển, vốn dĩ là hỏi thăm nhưng câu nói lại mang màu chất vấn sắc bén.
"Một vấn đề cuối cùng, Ôn tiểu thư vừa ly hôn, xin hỏi cô đối với lần thất bại này cô cùng chồng trước có quan điểm như thế nào?"
"Còn có..."
"Làm một người phụ nữ đã ly hôn, cô chẳng lẽ không lo lắng lúc sau khi ở giới giải trí vỡ lẽ, người khác sẽ vì thân phận này, mà đối với cô có cái nhìn khác sao?"
Nghe qua hai câu dò hỏi, Lâm Thanh Hàn sắc mặt liền trầm xuống, ngay cả người trong màn hình, Ôn Nhuyễn ban đầu vẫn luôn bình tĩnh cũng ngẩn ngơ chớp mắt một cái, chỉ một lúc sau, cô liền từ giật mình rồi gác lại suy nghĩ lấy lại tinh thần.
Nhìn đến biểu cảm bình thường trở lại của Ôn Nhuyễn, Lâm Thanh Hàn nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng đồng thời, anh lại có chút...... hối thúc.
Anh...... Cũng rất muốn biết Ôn Nhuyễn cô ấy, trả lời như thế nào.
Đang mong chóng muốn biết, anh nghe được Ôn Nhuyễn trả lời: "Tôi không cảm thấy đây là một thất bại của hôn nhân, bên cạnh đó tôi không nghĩ rằng ly hôn ở tuổi 24 như vậy sẽ ảnh hưởng đến tôi."
"Xã hội bây giờ, giống như vẫn luôn có một loại vòng lẩn quẩn, cảm thấy nữ nhân chỉ cần ly hôn liền sẽ bị giảm giá trị, bất cứ làm việc gì, cái thứ nhất mà người khác chú ý tới chính là: Cô ấy từng ly hôn......" Ôn Nhuyễn cầm ly cà phê, có chút bất đắc dĩ cười một cái.
"Cái này làm cho ta cảm thấy rất kỳ quái."
"Tôi không cảm thấy ly hôn có cái gì không tốt, chúng tôi lựa chọn ở bên nhau lúc tình yêu thật nồng nàn, ở thời điểm không còn yêu chúng tôi rời xa nhau. Hai bên đều tự nguyện, thân thể khỏe mạnh, kinh tế độc lập, thậm chí chúng tôi càng hiểu thêm được đạo lý đối nhân xử thế, cũng biết thế nào để yêu bản thân mình hơn."
Từ đầu đến cuối.
Ôn Nhuyễn thanh âm vẫn đều nhẹ nhàng, ngay cả khuôn mặt có chút nghĩ suy, rồi cũng sẽ tự tin tươi cười trở lại.
Phỏng vấn đã kết thúc, màn hình di động tối đen, Lâm Thanh Hàn dựa lưng vào ghế, phảng phất nghĩ về video kia, trở về với tâm tư của bản thân, anh nhìn chằm chằm màn hình đen của di động, trước mắt lại là hình ảnh Ôn Nhuyễn thong dong tươi cười, lần đầu tiên...... anh hiểu được thế nào là chạm đáy nỗi đau.
Mặc dù không có anh.
Ôn Nhuyễn trở về sau cũng có thể tỏa sáng rực rỡ như mặt trời. Dường như có linh cảm, Lâm Thanh Hàn mở Weibo, vừa rồi vẫn là # Kỷ Duyên Ôn Nhuyễn #, # sân bay tình lữ trang # hot search đó, toàn bộ đều bị # Ôn Nhuyễn # hai chữ này thay thế.
Trước đây.
Ôn Nhuyễn mỗi lần lên hot search, phảng phất đều sẽ mang theo nhiều yếu tố khác, vợ trước của nhà giàu số một, Kỷ Duyên sư muội, hay là mặt khác không hay ho...... Nhưng hôm nay, chỉ là cô và mỗi cô.
Không phải phụ thuộc vào người khác, cô được là chính mình.
Tùy tiện click mở một cái hot search, bên trong bốn phía đều là biểu dương Ôn Nhuyễn.
Đầu đề Weibo chính là Nguyễn Thu, sau khi phỏng vấn được phát cô liền đăng 【lần đầu tiên hợp tác cùng Ôn Nhuyễn, đây là một cô gái rất hiểu chuyện, phong thái ôn nhu, nhưng thái độ lại rất kiên định, lời nói ra cũng rất có chính kiến, đặc biệt là đoạn nói về ly hôn ở cuối, tôi đặc biệt thích, cũng không phải tuyên truyền việc ly hôn, nhưng hy vọng những người phụ nữ ly hôn không cần sợ hãi, mọi người có thể sống tốt hơn. 】
Mà lúc sau mấy cái Weibo cũng đều là Weibo phát biểu, thậm chí trong đó còn có rất nhiều fans của idol khác nhau, bốn phía khen đoạn lời nói này của Ôn Nhuyễn.
【 Tôi có bao nhiêu lời nói về chuyện ly hôn mà chưa nghe qua chứ? Làm một người tư vấn tình cảm, tôi mỗi ngày gặp rất nhiều vấn đề tình cảm, có rất nhiều cô gái bất hạnh trong hôn nhân tới hỏi tôi, nhưng mỗi khi tôi nói "Cô ly hôn đi", bọn họ có hàng loạt lời để nói "Tôi lâu rồi không đi làm","Tôi không có tiền", "Tôi còn có con nữa". Đáng sợ nhất chính là, họ còn cố gắng thuyết phục bản thân mình dù thương tích đầy người hay tâm hồn đau đớn: "Thật ra anh ta cũng không cố ý đối xử như vậy với tôi". Tôi không kiến nghị ai ly hôn, cũng không phải cổ xuý ly hôn, tôi chỉ là hy vọng mọi người nếu như hạnh phúc hôn nhân không còn viên mãn nữa, đầu tiên đều phải nghĩ cho bản thân mình, yêu thương hiểu rõ được bản thân, mới có thể không sợ bất cứ thứ gì. 】
Cuối cùng.
Lâm Thanh Hàn click mở Weibo của Ôn Nhuyễn.
Từ số lượng không tới 50w fans, đến bây giờ sắp đột phá trăm vạn, Lâm Thanh Hàn không nói, chỉ nhìn bức ảnh của cô, một bó hoa hướng dương cũng không thể làm lu mờ cô.
Anh đột nhiên nhớ tới một đoạn trong video phỏng vấn của Ôn Nhuyễn.
- "Chồng cũ của tôi, anh ấy là một người rất tốt, từ nhỏ đến lớn, anh ấy đều làm mọi việc rất hoàn hảo, ở một trình độ rất cao, lại có tài xoay xở, anh ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều."
- "Tôi thực sự biết ơn những gì anh ấy đã làm cho tôi suốt thời gian qua......"
Lâm Thanh Hàn cầm di động, ngơ ngác mà nhìn Ôn Nhuyễn, có một việc, cô nói sai rồi, anh chưa bao giờ ở trình độ cao gì cả, nói đến giúp đỡ...... cô mới là.
Anh nhắm mắt lại, trong đầu đột nhiên nhớ lại một việc xảy ra đã rất lâu.
Anh tính tình lãnh đạm, từ nhỏ không thích có nhiều người bên cạnh, mặc dù là người thân cận trong nhà, nhưng anh nhớ rõ, cha mẹ mới vừa qua đời một năm, khách khứa bên ngoài hành lễ, anh nhốt bản thân trong phòng, không khóc không cười.
Có một cô bé mặc chiếc váy hồng xòe, giống như một tiểu thiên sứ đi vào nói cùng anh: "Anh Thanh Hàn à, anh đừng khóc nữa, dì và chú chỉ là đến một nơi gọi là thiên đường thôi, nơi đó sẽ có thật nhiều thật nhiều tiểu thiên sứ chăm sóc họ."
Cô cầm lấy tay anh, trên mặt nở nụ cười, nói một cách chân thật: "Em, em cũng sẽ chăm sóc anh, cho nên anh không cần buồn lo nữa, được không?"
Kỳ thật anh nào có buồn lòng không?
Anh từ trước tới nay chưa thấy cha mẹ hòa thuận, cha anh vốn dĩ chỉ xem anh như một người thừa kế, mà mẹ anh, càng là chỉ đem anh ra làm một công cụ giữ chân chồng mình...... anh sớm đã chán ghét cảnh gia đình như vậy.
Bọn họ đã chết.
Anh không có một chút buồn khổ, ngược lại...... có chút may mắn.
May mắn không cần mỗi ngày nghe bọn họ khắc khẩu, may mắn không cần thấy mẹ mình la hét chói tai.
Cho nên...
Lúc ấy nhìn anh nhìn Ôn Nhuyễn với đôi mắt khó hiểu, không thấy cần thiết ngược lại còn phiền toái.
Cho nên cô bé cái gì cũng không biết này đang làm gì trước mặt anh vậy? Thật cho rằng tất cả mọi người đều giống như cô, từ nhỏ có cha mẹ thuận hòa lại yêu thương nhau sao? Anh không chút suy nghĩ, mạnh tay gạt Ôn Nhuyễn ra, thậm chí còn dùng giọng điệu lạnh lùng làm cô tránh xa anh.
Nhưng Ôn Nhuyễn kia thì phản ứng ra sao?
Cô không rời khỏi anh, bị gạt ra té xuống, đôi mắt ửng đỏ, sau đó tiếp tục bướng bỉnh cầm tay anh, một lần lại một lần, mỗi khi anh gạt ra, cô kiên định tiếp tục cầm tay anh, ngay cả khi, mu bàn tay đều đỏ, mông ê ẩm do ngã đau, ngay cả cặp mắt kia giàn dụa nước mắt, vẫn là không chịu rời đi.
Lâm Thanh Hàn đã quên ngày đó cuối cùng có nắm lấy tay cô hay không.
Nhưng anh nhớ rõ, từ ngày đó, Ôn Nhuyễn thường xuyên ghé nhà, đi theo phía sau anh, giống cái đuôi nhỏ không thể dứt ra, mỗi khi anh quay đầu lại, liền sẽ ngẩng đầu lên, vui vẻ gọi anh: "Anh Thanh Hàn."
Miệng nở nụ cười.
Đặt tay lên ngực.
Thời gian đi qua, anh cũng không còn khó chịu khi cô gái ấy gọi tên anh, trong lòng bỗng nhiên sinh ra rung động.
Không biết qua bao lâu, Lâm Thanh Hàn mới chậm rãi thở ra, anh mở to mắt, click mở Weibo, nhìn chằm chằm chân dung kia thật lâu, sau đó đăng ký một cái tài khoản 【 you are my sunshine】, anh đã bỏ lỡ quá nhiều, cho nên bây giờ muốn đền bù lại từ đầu.
***
Lúc này ở La Mã.
Nhóm của Ôn Nhuyễn sau một giờ ngôi xe cuối cùng cũng đã đến nơi nghỉ ngơi mà tổ tiết mục chỉ định.
Tiết mục tổ còn tính là có lương tâm, nơi nghỉ ngơi thử thách thứ nhất, là một biệt thự nhỏ có rất nhiều hoa, tài xế taxi giúp họ lấy đồ đạc xuống, lại thập phần nhiệt tình ôm tạm biệt Ôn Nhuyễn, dùng tiếng Ý giao lưu vài câu mới lái xe rời đi.
Ôn Nhuyễn không thấy Kỷ Duyên, cô liền lôi rương hành lý vào biệt thự.
Trong phòng một người đều không có, chỉ có một con mèo nhỏ ở trên sô pha, nhìn bọn họ tiến vào lập tức bỏ trốn.
Chạy trốn quá nhanh. Cô không nhìn rõ là giống mèo nào.
Ôn Nhuyễn cười một cái, cô thay đổi dép lê, nhìn qua mấy tầng lầu, lầu một chỉ có một phòng, lầu hai có hai cái, liền hỏi Kỷ Duyên:
"Cậu ở lầu một?".
"Được."
Kỷ Duyên không có ý kiến.
Ôn Nhuyễn thấy anh đồng ý nên không nói thêm nữa: "Tôi lên lầu trước để dọn dẹp đồ đạc." Nói xong, không để ý anh, tự mình mang rương hành lý lên lầu.
Kỷ Duyên vốn đang cho rằng Ôn Nhuyễn sẽ lên tiếng nhờ anh giúp, thật ra thì cái rương này khá to so với cô, không nghĩ tới cô không nói tới câu thứ hai liền tự mang lấy.
Anh nhíu nhíu mày, không nói chuyện, thấy cô lên lầu, cũng vào phòng.
......
Ôn Nhuyễn lên lầu nhìn qua hai phòng, mở cửa phòng xem thử, ánh mặt trời bên này hơi chói, vào căn phòng khác, chọn cho mình chiếc giường đơn.
Cô đem đồ ra thu xếp thật gọn gàng, tủ quần áo còn rộng rãi, tiện lợi cho người khác dùng.
Sau đó đem đồ dùng trong bếp lấy ra, đặt ở một bên.
Thời điểm này còn khá sớm, 5 giờ nhiều, ngoài cửa sổ mặt trời đang lặn, cô dựa vào sô pha, tính rằng sẽ nghỉ ngơi, từ buổi sáng 6 giờ xuất phát, không phải ngồi máy bay thì là ở trên xe, cô hiện tại eo đau chân đau, chỉ muốn nằm.
Cứ như vậy ôm gối dựa vào sô pha.
Ôn Nhuyễn trong thời gian nghỉ ngơi, thuận tiện mở di động ra xem một cái, nhìn xem có tin tức gì mới không.
Vừa mới mở WeChat ra liền phát hiện một đống thông báo.
Không nghĩ tới một ngày không nhìn đến thời gian, lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Cô cau mày, nhìn Tiểu Mạch nhắn trong WeChat, nguyên nhân là do ảnh cô cùng Kỷ Duyên bị người chụp được ở sân bay, khiến cho mạng xã hội chao đảo, nhưng hiện tại đã giải quyết ổn thỏa.
Không chỉ có như thế, buổi phỏng vấn lúc trước cũng đã được tuyên truyền, rất hiệu quả.
Cô nhắn lại một câu "Vất vả", cùng nhắn cho Nacy một câu như vậy.
Không có trả lời, tính thời gian, hiện tại trong nước hẳn là hơn 12 giờ, phỏng chừng hai người đều đã ngủ, cô không nói cái gì nữa, mở qua Weibo.
Ôn Nhuyễn ngày thường có thói quen xem tin nhắn.
Có đôi khi sẽ có một ít những fans đáng yêu, nhắn tin nói chuyện phiếm cùng cô, cổ vũ cô, duy trì cô, những tin nhắn này đối với cô mà nói, kỳ thật có chút giống như là động lực.
Rất nhiều người xa lạ sẽ đem tâm tư của mình nói cùng cô.
Trừ bỏ những tin nhắn chửi rủa cô.
Còn lại các tin nhắn khác, cô đều từ từ mở ra, nghiêm túc đọc, có đôi khi cũng sẽ đáp lại mấy cái, cô lướt xuống phía dưới.
Nhìn thẳng đến tin nhắn của Lâm Thanh Hàn, nhìn lướt qua nội dung.
Cô nhấp môi, trên mặt có chút cười rồi cứng lại, nhìn lời nói quan tâm, cô đột nhiên cảm thấy có chút bực bội, chính là cái loại này cảm xúc đột nhiên khó chịu.
Ôn Nhuyễn rất rõ ràng.
Bị người chửi rủa, bị người dùng ngôn ngữ ác ý làm nhục, đều không sinh ra được cảm giác như vậy, ở trên đời này, có thể làm cô bực như vậy, chỉ có Lâm Thanh Hàn.
Anh ta bất kể nói gì, làm cái gì, đều có thể dễ dàng tạo từng cơn sóng trong cảm xúc của cô.
Thật sâu hít một hơi, muốn nhắm mắt làm ngơ.
Ôn Nhuyễn thở dài một hơi, nhanh chóng tắt đi giao diện tin nhắn, một lần nữa lướt đến Weibo hot search, điều thứ nhất chính là # Ôn Nhuyễn phỏng vấn #, tùy tay ấn vào một cái, thấy một video được cắt ghép biên tập.
Nhìn thời lượng không dài.
Cô đảo mắt nhìn, chờ nghe được câu: "Ở một trình độ rất cao, lại có tài xoay xở, giúp đỡ tôi rất nhiều" nói ra, Ôn Nhuyễn đột nhiên lặng người, biểu cảm hốt hoảng chớp mắt một cái.
Sau đó.
Cô đột nhiên thở dài nhẹ nhõm, buông di động xuống, tay đặt lên mắt, che khuất ánh sáng trước mặt.
Biệt thự thực an tĩnh.
Trong phòng một người đều không có.
Cái này điểm La Mã, ngay cả ngoài cửa sổ đường phố đều là yên tĩnh.
Cô còn nhớ rõ vừa đến Lâm gia, bởi vì cha mẹ qua đời cùng với người khác ngôn luận, luôn là nhịn không được khóc, cô không dám làm những người khác biết, cũng chỉ có thể một mình trốn đi.
Nhưng Lâm Thanh Hàn giống như là một chiếc radar, luôn có thể dễ dàng tìm được cô.
Anh chưa bao giờ nói lời dễ nghe, thậm chí sẽ không an ủi cô, anh chỉ biết đứng trước mặt cô, dùng thái độ cao ngạo, lời nói vừa khắc nghiệt lại lãnh đạm: "Thật vô dụng, người khác khi dễ mình, thì khi dễ ngược lại là được."
Lúc ấy.
Cô chán ghét anh lắm, cảm thấy anh cái gì cũng đều không hiểu.
Anh nói thì nhẹ nhàng lắm, nhưng lúc ấy cô có tư cách gì để đáp trả người ta chứ? Cô không để ý tới anh, như cũ đem mặt gục xuống đầu gối khóc nức nở.
Còn.
Lâm Thanh Hàn thì làm gì?
Anh không nói, liền lạnh mặt, đứng ở bên cạnh cô, đợi cô, khi dễ toàn bộ ai đã từng khi dễ cô.
Anh từ nhỏ chính là kiểu người "Con nhà người ta", tướng mạo ưu tú, thành tích ưu tú, đi đến nơi nào đều rất sáng chói, nhưng vì cô mà có thời gian đã chịu nhiều đau thương.
Cô yêu mến Lâm Thanh Hàn không phải không có nguyên nhân
Anh nhìn bên ngoài có vẻ như không để bụng, giống như trước nay đều là lạnh như băng, nhưng kỳ thật...... anh cũng từng không màng tất cả mà bảo vệ cô.
Trước kia......
Từng là năm tháng cô độc một mình, nhưng rồi một tia nắng chiếu qua.
Ngón tay chạm gương mặt, có điểm lạnh, Ôn Nhuyễn phảng phất đầu ngón tay rồi chớp mắt một cái, lắc đầu mỉm cười.
Đôi mắt chớp nhẹ nhìn quanh, cảm xúc đã khôi phục như thường, vốn dĩ tưởng tắt Weibo đi xuống lầu, vừa định thoát ra nhìn thấy một thông báo.
Là tin nhắn.
Một ảnh đại diện hình hoa hướng dương【 you are my sunshine】, nhìn đến tên này, cô ngẩn ra một lúc, cũng không có nghĩ nhiều mở vào xem thử.
Khác với nhiều tin nhắn, tin nhắn này bình dị, ngữ khí phảng phất một chút lãnh đạm, nội dung cũng rất có tâm.
Nội dung là:
- 【 La Mã hôm nay trời trong biến thành nhiều mây, ban đêm có gió, buổi tối nhiệt độ không khí chỉ có 13 độ, nhớ mặc áo khoác, coi chừng bị cảm. 】
"Trời!"
Vừa rồi bởi vì những hồi ức mang đến cảm xúc thất thường, đang như vậy xem đến một nội dung như này, cảm xúc tan thành mây khói, Ôn Nhuyễn ôm di động, cong mặt mày nhìn nội dung tin nhắn, cô còn có fans tận tâm như vậy sao?
Thật là, có một chút đáng yêu a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.