" Tiểu thư, lên phòng đi tắm nhé."
Cố Hy Nguyệt lặng lẽ gật đầu, cô mệt mỏi chống tay loạng choạng đứng dậy theo dì Ngô lên lầu vào phòng tắm.
Đợi quản gia chuẩn bị nước với đồ để thay xong ra ngoài cô mới trút một hơi mệt mỏi.
" Cần điều gì tiểu thư cứ tìm tôi nhé."
" Vâng, dì xuống nhà đi."
Cố Hy Nguyệt đợi dì ngô đi thì lặng lẽ chốt cửa, ngồi xuống nền gạch đá hoa thẫn thờ nhìn vào khoảng không vô lặng, tay khẽ đưa lên trước mắt.
Cô ướm tay lên mặt, nhẹ lướt qua những vết bầm tím, ửng đỏ, lòng đầy chua sót.
Sống mũi cay cay, hơi thở hơi gấp, dường như lại muốn khóc.
Không được.
Cố Hy Nguyệt cố nén lại cảm xúc dâng trào, cô hít một hơi thật dài rồi chống tay đứng dậy. Mắt nhìn bản thân trong gương rồi lại nhìn đến mái tóc dài xõa ra, có đôi chút bù xù.
Năm đó hắn từng nói thích cô để tóc dài, một lần hỏi hắn vì sao lại thích như vậy hắn đều lảng đi và trả lời một câu thôi.
" Rất đẹp, vì em sẽ rất đẹp khi để tóc dài."
Khi ấy cô cứ ngu ngơ tin vào lời mật ngọt như rót vào tai của Mặc Dịch. Cho đến tận thời điểm hai năm trước...
Cô nhớ như in, hôm ấy là một ngày mưa tầm tã, mưa to lắm...đêm ấy hắn nhận được một cuộc điện thoại xong liền rời đi ngay trong đêm. Ngoài trời mưa to, nhưng dù Cố Hy Nguyệt có khuyên ngăn như nào hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-muon-tra-thu/2780692/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.