Sau khi cúp máy, Hy Nguyệt chậm rãi theo Mặc Dịch vào nhà. Vừa đi vừa suy nghĩ mông lung mà không biết tên đàn ông gọi mình nãy giờ. Cô hơi nhướn mày, hỏi.
" Có..có chuyện gì à?"
Hắn cau mày nhìn cô, đáp.
" Em nghĩ gì mà chăm chú vậy? Có chuyện gì à."
Cố Hy Nguyệt khẽ lắc đầu, nói rồi tiến vào phòng ăn ngay.
" Có chuyện gì cũng không lên quan đến anh."
Mặc Dịch đưa mắt, đăm chiêu nhìn Hy Nguyệt. Cô ấy khác quá. Sáu năm qua, từ lời ăn , tiếng nói,...đều thay đổi rất nhiều.
Nghĩ rồi hắn chỉ biết thở dài lấy một hơi, bất lực lê chân tiến vào phòng ăn.
Bữa ăn gia đình diễn ra một cách ảm đạm và nhanh chóng. Sẽ không có chuyện gì sảy ra nếu như Tô Dịch Nhi không tìm đến và...
Ngay từ ngoài cửa, giọng nói thánh thót đã chuyền tận vào trong, nghe thánh thót mà chua ngoa vô cùng.
" Ngon nhỉ? Bữa ăn một nhà bốn người đầm ấm, hạnh phúc, thật khiến cho người ta ngưỡng mộ."
Tô Dịch Nhi bước vào, tay dắt theo một bé gái mới độ chừng bốn, năm tuổi. Cô bé tóc tết đuôi xam gọn gàng, Mặc một bộ váy xòe xinh xắn, Để ý một chút, khuôn mặt với hai mắt to tròn, sống mũi cao, đôi môi chúm chí, so với Mặc Dịch, cũng giống đến bảy tám phần.
Đứa bé chạy lon ton đến bên Mặc Dịch, giọng nói hồn nhiên, trong vắt cất tiếng gọi ba.
" Baba, bế con...bế con."
Mặc Dịch thoáng bất ngờ nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-muon-tra-thu/2780646/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.