Cố Hy Nguyệt từ mở mắt, tỉnh dậy trong một tư thế không hề dễ chịu. Tay bị cột chặt ra sau, chân cũng không thoát khỏi sự kìn giữ của dây thừng. Miệng bị dán chặt, thu lại trước mắt chỉ còn một mảng tối tăm, le lói chút ánh sáng hắt vào qua cửa thông khí.
Cô nhận ra, bản thân đang bị nhốt trong một chiếc thùng xe lớn, đối diện còn có vài ba người khác nữa, họ đều bất tỉnh. Thoạt những suy nghĩ sợ hãi lóe lên trong đầu, cô bị bắt cóc rồi. Không gian hẹp và lạ lẫm làm cho cô sợ hãi, nỗi bất an cứ dấy lên không ngừng. Cố Hy Nguyệt cố gắng hít lấy một luồng không khí bụi bặm, tự trấn an bản thân.
không được hoảng..
Mọi thứ sẽ ổn thôi.
Mộ Sở Dương nhất định sẽ tìm thấy cô, chắc chắn.
[...]
Bên này, Mộ Sở Dương và Mặc Dịch vẫn đang sục xạo khắp nơi. GPS trên người Hy Nguyệt dường như đã bị vô hiệu hóa, mọi thông tin đầu mối cứ thế rơi vài ngõ cụt.
" Chết tiệt, lũ khốn ấy đưa cô ấy đi đâu rồi, cô ấy có mệnh hệ gì, tôi sẽ róc hết xương lũ khốn nạn kia."
Mặc Dịch lớn tiếng chửi rủa, chốc lại đập phá đồ một cách điên cuồng. Hắn muốn tìm cô, ngay lập tức muốn lao ra khỏi căn biệt thự này, tìm cô cùng mọi người. Cha hắn không cho phép, ông Mặc không muốn hắn dính dáng vô cái vụ này dù chỉ một chút.
Lâu lâu, không kìm được, hắn lại ấn máy gọi đi vội vàng.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-muon-tra-thu/2780640/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.