“Mới vừa nãy, có người muốn xâm nhập vào hệ thống của Lăng Long, bị chúng tôi phát hiện ra, tôi đã gia cố hệ thống, trước mắt thì bọn họ không thể thử được, nhưng từ điểm này thì có thể thấy chắc chắn là có người muốn điều tra Lăng Long, nhằm vào Lăng Long.” Vệ Triết rất chắc chắn nói.
“Chúng ta không điều tra được đối phương là ai sao?” Tôi hỏi, lúc này ai có thể điều tra chúng tôi chứ?
“Rút lui quá nhanh, chưa kịp bắt được manh mối của bọn chúng!” Vệ Triết tiếc nuối nói.
Sao bọn họ lại nhằm vào Lăng Long chứ? Chuyện này khiến tôi hơi lo lắng, cho dù là ai thì cũng không phải chuyện tốt gì.
Chỉ có vài người hiểu rõ về Lăng Long, nếu như bài trừ những người này thì nói thật, tất cả đều là kẻ thù.
Hơn nữa lúc này tuyệt đối không thể để lộ con át chủ bài là Lăng Long được.
“À, đúng rồi! Vệ Triết, hôm nay lúc tôi đến bệnh viện để tháo bột thì có gặp một người đàn ông, nếu như tôi không nhìn lầm thì người đó hẳn là người đã tham gia vào vụ bắt cóc tôi hôm đó!” Tôi nói toàn bộ mọi chuyện với Vệ Triết.
“Xem ra đúng thật là có người đang điều tra về chúng ta! Chị Dao, sau này chị ra ngoài thì nhớ phải chú ý an toàn một chút, tôi sẽ cho người đi điều tra ngọn nguồn, tôi sẽ hỏi Lộc Minh và những người khác về kết quả điều tra lần trước!” Vệ Triết dặn dò tôi một chút: “Người ở trong chỗ tối, chúng ta không thể không đề phòng được!”
“Ừ! Có tin tức gì thì kịp thời báo cho tôi biết!” Tôi nói với Vệ Triết: “Về phần Lăng Long thì cố gắng giữ bí mật một chút, không mất nhiều thời gian đâu, chỉ cần sau khi tôi thực hiện kế hoạch của tôi là được, không sao!”
Tôi muốn đợi sắp xếp xong kế hoạch của mình thì cho bọn họ biết cũng không sao, đơn giản là tôi cũng không muốn che giấu quá lâu.
Sau khi cúp máy với Vệ Triết, tôi mới vào trong phòng bao, Trương Kính Tùng nhanh chóng sắp xếp cho tôi ngồi xuống.
Bữa tiệc tối này thật ra cũng chẳng khác nào mang đề tài còn dang dở trong văn phòng chuyển đến đây thảo luận tiếp vậy, chuyên gia chính là chuyên gia, sau khi thảo luận với bọn họ, suy nghĩ của tôi vẫn khá rõ ràng, có vẻ như nếu muốn chuyển hình thì vẫn còn cả chặng đường dài phía trước, nhưng lại hoàn toàn khiến tôi vững lòng tin rằng có rất nhiều cơ hội để nâng cao tỉ giá đồng bạc, điều này trong vô hình đã củng cố cho lòng tin của tôi.
Nói thật thì Trương Kính Tùng cũng nói với tôi rằng trong giai đoạn thứ hai của Tử Ngự Hào Đình, số lượng đối thủ cạnh tranh hiện tại đã tăng lên rất nhiều, chuyện này khiến anh ta cảm thấy Điền Ny không thể đạt được điều mình muốn nên định ngáng chân.
“Ý của anh là, tin tức kia là do Điền Ny tung ra sao?” Tôi nhìn Trương Kính Tùng rồi hỏi.
Anh ta gật đầu, đáp: “Rất có khả năng!”
“Có phải Quý Thanh Viễn cũng tranh thủ tham gia không?” Tôi hỏi, bởi vì tôi nhớ đến lời Quý Thanh Viễn nói lúc ở biệt thự Tề ngày đó.
“Không chỉ mỗi Quý Thanh Viễn đâu, còn có cả Bùi Thiên Vũ nữa!” Trương Kính tùng rất chắc chắn nói.
“Vậy chúng ta còn có cơ hội thắng không?” Tôi hơi không xác định, nhìn Trương Kính Tùng hỏi.
“Tỷ lệ chắc chắn là đã giảm, nhưng việc do người làm mà!” Trương Kính Tùng an ủi tôi: “Nhất định là vẫn còn cơ hội, chỉ cần chúng ta cố gắng gấp bội là được.”
Anh ta thay rượu thành nước cho tôi, ngầm ra hiệu tôi uống nhiều nước một chút rồi tiếp tục nói: “Vì thế bây giờ anh muốn đẩy nhanh tốc độ quá trình chuyển đổi của chúng ta! Ít nhất là đầu tiên phải lập ra quy định hiệu quả, phù hợp với thực hiện kế hoạch của anh!”
Tôi gật đầu, tôi hiểu ý của Trương Kính Tùng, anh ta cũng không muốn từ bỏ cơ hội này một cách dễ dàng.
“Kiều Y Tư đang cố gắng hết sức giúp chúng ta! Vì thế chúng ta vẫn có cơ hội thắng, mặc dù không thể giành được kiến trúc chính thì chúng ta cũng phải tranh thủ giành lấy phần trang trí bên trong. Không thể không nói, chúng ta lấy được danh hiệu trang trí nội thất của Bác Duệ Thiên Vũ, đấy là nền móng quá tốt!”
Lời Trương Kính Tùng nói khiến tôi đột nhiên thấy hơi nghi ngờ, trong thời khắc quan trọng này, lấy được cái danh ấy dễ dàng như thế thì có phải hơi quá suôn sẻ rồi không.
Nhưng đấy thật sự do tôi đột nhiên nổi hứng quyết định đưa ra điều kiện hà khắc với Bác Duệ Thiên Vũ, thật ra tôi cũng không ngờ rằng Bùi Thiên Vũ sẽ dễ dàng đồng ý yêu cầu của tôi như vậy.
Điều đó quả thật chẳng khác nào Đỉnh Hâm chúng tôi lấy được chiếc bánh ngọt lớn là được quảng cáo miễn phí cả.
Thật ra, hóa ra nội thất bên trong đều là do viện thiết kế riêng của bên Bác Duệ Thiên Vũ thiết kế, nhưng sau khi chúng tôi vào phạm vi hợp tác với anh thì bọn họ mới rút lui khỏi thiết kế nội thất bên trong, chúng tôi đã tự sắp xếp thiết kế và thi công lại, mặc dù là bọn họ phê duyệt nhưng quyết định của chúng tôi cũng dần tăng lên, chẳng lẽ đó là Bùi Thiên Vũ?
Nghĩ đến đây, tôi lắc đầu, anh không có lý do gì để ủng hộ tôi như vậy, suy nghĩ của tôi hơi quá lạc quan nhưng tất cả chuyện này thật sự là hơi quá suôn sẻ.
Phải biết rằng danh tiếng của Bác Duệ Thiên Vũ cũng giống như trói thắng chúng ta ràng buộc với bọn họ vậy, chẳng khác gì coi Đỉnh Hâm trở thành công ty con của bọn họ, một quang vinh tất cả đều quang vinh, một hư tổn tất cả đều hư tổn, thử nghĩ xem, tôi có tài đức gì chứ?
Tôi nhanh chóng loại bỏ suy nghĩ đó trong đầu, khuyên bản thân mình đừng suy nghĩ mọi chuyện quá màu mè, vẫn phải tự đi đường bằng chính sức mình.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]