Người phụ trách của Bác Duệ Thiên Vũ có chút khó xử nhìn về phía tôi: “Chuyện này... chuyện này, tôi cần xin chỉ thị cấp trên."
"Được, tôi có thể đợi!" Nói xong, tôi trực tiếp ngồi lên ghế tựa trong phòng họp.
Tôi nhìn Y Mộc đang nhịn cười, trong mắt đều là khen ngợi.
Trái lại Lâm Giai không được bình tĩnh cho lắm: “Sếp Lăng, các cô có ý gì hả? Bắt chúng tôi phải chờ cô sao?"
"Chẳng thế thì sao?" Tôi nhìn cô ta, giọng điệu khiêu khích.
Lâm Giai quát một câu chất vấn: “Cô có ý gì?"
Người phụ trách cũng có chút sốt sắng: “Sếp Lăng, chúng ta có thể... tạm thời xác định phương án trước! Sau đó tại mời cấp trên phê duyệt được không? ..."
"Không được!"
Người phụ trách hạng mục bị một giọng nói trong trẻo lạnh lùng cắt ngang.
Dứt lời, Bùi Thiên Vũ bước vào phòng họp, bên cạnh là Mạc Tiểu Kiều đi theo một tấc cũng không rời.
Sau khi Bùi Thiên Vũ tiến vào thì nhìn lướt qua nhân viên ở đây, đôi mắt lướt qua cánh tay còn đang bó thạch cao của tôi.
"Cứ chiếu theo lời Sếp Lăng mà làm, ghi tên vào!"
Trái tim tôi như thắt lại, không nghĩ tới Bùi Thiên Vũ sẽ trực tiếp đồng ý với yêu cầu của tôi.
Lâm Giai vừa thấy Bùi Thiên Vũ đến, lập tức thay thành thái độ nịnh nọt, nói: “Anh Bùi, chuyện này... có phải có chút không hợp yêu cầu không, dù sao chúng tôi cũng là đại ngôn của Bác Duệ Thiên Vũ, nếu ghi tên lên đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2569020/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.