Tôi ngồi trở lại, nhìn về phía Quý Thanh Viễn hỏi: “Sếp Quý tìm tôi có việc gì sao?"
"Không có gì quan trọng, thiết kế dự án Lâm thị đã được lên kế hoạch hoàn thành, tổng thể thiết kế cũng được duyệt rồi, một ngày nữa sẽ bắt đầu xây dựng!" Anh ta uống một ngụm trà: "Gần đây vừa lúc có thời gian rảnh nên hẹn cô ra ngoài ngồi chơi chút thôi."
Tôi suy nghĩ nhanh chóng, vội nói: “Có phải Sếp Quý cần người rồi không, dự án với Bác Duệ Thiên Vũ của tôi cũng sắp bàn giao công trình rồi, anh yên tâm, tôi lập tức trả lại đội ngũ cho anh! Thật ra thì tôi vẫn luôn muốn cám ơn Sếp Quý một phen, song không biết vì sao luôn cảm thấy chỉ nói một tiếng cám ơn với anh thì thật không có thành ý!"
Quý Thanh Viễn cũng cười, từ ngày tôi quen biết anh ta đến nay, tôi luôn cảm thấy, nếu người đàn ông này nở nụ cười từ tận đáy lòng, chắc chắn rất đẹp, ý vị sâu xa, đặc biệt có hương vị đàn ông.
"Cô nghĩ tôi mời cô ra ngoài là vì muốn đòi lại người à?" Anh ta dựa vào ghế sofa, cực kỳ thích ý, hiếm khi tản mạn lười biếng, vứt bỏ sự sắc bén giả dối: “Thế nào, có hứng thú muốn hợp tác tiếp không?"
Lúc này tôi cười đáp: “Đương nhiên là muốn rồi, nhưng còn phải xem Sếp Quý có cảm thấy chúng ta hợp tác vui vẻ hay không!"
"Tôi muốn đồng bộ hóa kiến trúc và nội thất của Lâm thị, vốn định tự mình làm, nhưng tinh lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2569015/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.