🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi ngơ ngác nhìn ra cửa, vẻ mặt hơi hoảng hốt, không biết ban nãy là mơ hay hiện thực.



Đúng lúc Đào Tuệ San đang xách một túi đồ, vội vã mở cửa đi vào: "Em đã đói bụng chưa? Chị đã mua đồ ăn cho em rồi này, em mau ăn chút gì đi. Em đã ngủ rất lâu rồi đấy."



Tôi vẫn còn ngái ngủ hỏi cô ấy: "Lúc nãy ai đã đến đây vậy?"



Cô ấy nhìn tôi nói: "Em ngủ đến hồ đồ rồi à? Em cứ ngủ mãi, làm gì có ai đã đến đây, thấy em ngủ say quá, chị mới đóng cửa ra ngoài mua chút đồ ăn cho em ăn, sợ em thức dậy sẽ đói bụng."



Tôi nhắm mắt lại để bình tĩnh lại, xem ra tôi thật sự đã ngủ đến mức hồ đồ rồi, người nên đến đã sớm đến đây thăm tôi rồi, còn có thể là ai được chứ? Tôi còn trông mong người nào nữa?



Tôi thầm mỉm cười, khẽ thở dài, bây giờ mới chật vật ngồi dậy, nhận lấy khăn mặt mà Đào Tuệ San đưa tới để lau tay, lúng túng nói: "Em thật sự đã ngủ quá lâu rồi, mệt quá đi mất!"



"Em đừng nói nữa, cảnh tượng đó thật sự dọa chị sợ chết khiếp, mắt thấy xe sắp lật rồi, cũng may mấy vệ sĩ và cảnh sát kia đã đến kịp thời." Đào Tuệ San vừa kéo một chiếc bàn nhỏ để lên giường bệnh, vừa càm ràm với tôi: "Nếu bọn họ tới muộn một tý, e rằng sẽ thật sự xảy ra chuyện."



“Chị cũng chứng kiến ư?” Tôi vẫn còn phát sợ hỏi.



"Người dân cả

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568987/chuong-369.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.