Phản ứng của Hồ Nguyệt tương đối nhanh, khi bóng đen còn chưa kịp nhào tới trước mặt tôi thì đã dùng một tay xách tôi lên.
Khoảnh khắc tôi vừa rời người khỏi ghế, bóng đen kia lập tức lao tới nơi, “ầm” một tiếng đụng mạnh vào ghế, mọi người có mặt ở hiện trường hét lên đầy kinh sợ, còn tôi vẫn mơ màng chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Đợi tới lúc tôi hoàn hồn, tập trung tinh thần quan sát, hóa ra người muốn nhào tới đâm ngã tôi chính là mẹ chồng cũ Vương Huệ Hoa.
Chỉ là lúc này bà ta lại không thu chân về, mà chổng mông ngồi xổm xuống đất, trán đập thẳng vào cái ghế bị bà ta đụng trúng. Lập tức, bà ta há miệng văng tục, ngồi hẳn xuống đất chỉ tay vào mặt tôi chửi ầm lên.
“Lăng Hoa Dao, con đàn bà đê tiện nhà mày, tao không ngờ bản thân hầu hạ mày suốt mười năm, thế mà mày lại là một kẻ âm hiểm độc ác như vậy, đồ đê hèn lòng muông dạ thú!”
Sau đó, bà ta tiếp tục mở mạng rêu rao tội danh của tôi: “Mày không chỉ chiếm đoạt tài sản nhà họ Tân, còn tống bố chồng vào tù, thích chống đối Hạo Đình nhà tao mọi lúc. Thấy bụng vợ nó mang thai to như vậy, mày vẫn nhẫn tâm hạ độc thủ, đẩy vợ nó vào chỗ chết, mày còn là con người hả?”
Hành động gây rối của bà ta đã thành công khiến mọi người có mặt ở đây nhìn tôi như nhìn kẻ thù chung.
Mặc dù những người bên cạnh tôi đều biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568896/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.