Nếu cô ta ôm mục đích mà đến, tại sao tôi không dựa vào nó và khám phá một số manh mối. 
Tôi bình tĩnh gật đầu: "Cô Lý thật có tâm!" 
"Đâu có, dù sao đây là nút thắt trong lòng anh ấy. Không ai có thể cởi bỏ, ai cũng không được." Nói xong câu đó, cô ta hả hê nhìn tôi. Tôi biết chữ "ai" trong câu nói của cô ta là chỉ tôi. 
Sau cùng, Bùi Thiên Vũ đã rất tức giận vào đêm sinh nhật của anh, tôi chắc chắn rằng Lý Tân Nhị đã biết kết quả. 
"Thực ra, anh Thiên Vũ vẫn biết anh ấy muốn gì. Dù gì thì Bác Duệ Thiên Vũ được thành lập bởi bố anh ấy là Bùi Bác Hãn." Giọng điệu của Lý Tân Nhị rất chắc nịch. Không thể không nói, Lý Tân Nhị rất có tiếng nói trong nhà họ Bùi. 
“Hóa ra tổ tiên của nhà họ Bùi cũng có cơ nghiệp?” Tôi rất có hứng thú, một tập đoàn lớn như Bác Duệ Thiên Vũ lớn như vậy không thể nào không có trụ cột. 
"Ban đầu nền móng của tổ tiên nhà họ Bùi đều do ông cụ gầy dựng. Mãi đến khi cụ ông sáu mươi tuổi mới giao lại cho bác chăm sóc. Bác rất thông minh, sau khi tiếp nhận tổ nghiệp thì không đến mấy năm đã thay đổi rất nhiều,..." 
Cô ta dừng lại một lúc rồi lại nói: "Sau này, không biết vì sao bác lại giao tài sản của tổ tiên cho mẹ tôi, và tự mình tạo ra Bác Duệ Thiên Vũ. Cô có biết tại sao cái tên Bác Duệ Thiên Vũ lại khó đọc như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568689/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.