Tôi khẽ ngừng bước, nhất thời hiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Xem ra đây là bọ ngựa bắt ve sầu chim sẻ rình phía sau, tôi cười khổ rồi rời khỏi tòa nhà Hằng Viễn.
Gió ở bên ngoài hơi lạnh, tôi đi xuống bậc thềm, rồi đi tới bên đường bắt xe về nhà. Lúc tôi tới đây là ngồi xe của Trương Kính Tùng, chứ không hề lái xe tới đây, tôi cũng không muốn nhờ Quý Thanh Viễn đưa mình về.
Sở dĩ tôi bảo Trương Kính Tùng ở lại là vì ở đây có rất nhiều lãnh đạo cấp cao trong giới bất động sản. Tất nhiên tối nay chúng tôi tới đây không chỉ đơn giản là để chúc mừng Quý Thanh Viễn, mà đây còn là cơ hội hòa nhập tốt nhất đối với Trương Kính Tùng. Hơn nữa hôm nay hội tụ rất đầy đủ người ở trong giới này, nếu bỏ lỡ cơ hội này sẽ rất đáng tiếc.
Còn Đào Bích Hồng, cô ấy có thể thăm dò vở kịch tiếp theo.
Hôm nay tôi đã cảm nhận rất rõ sự bất thường của Lý Tân Nhị.
Mà hôm nay Bùi Thiên Vũ tới dự buổi tiệc cũng không chỉ đơn giản là chúc mừng đối thủ như thế.
Chỉ có tôi, bước nhạc đệm bất ngờ này chính là sự nhục nhã, trước đây tôi thật sự đã đánh giá cao Tân Hạo Đình, thật ra anh ta không thâm sâu như vậy. Nếu so với Bùi Thiên Vũ và Quý Thanh Viễn thì anh ta chính là một kẻ ngớ ngẩn.
Tôi ngồi lên xe taxi, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo, luôn cảm thấy đầu óc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568646/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.