🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thân hình anh cao lớn đứng dựa bên cạnh xe, nhìn thấy một nhà bốn người chúng tôi xuống xe anh liền đi đến: “Em về rồi!”



Ấn tượng của bố tôi về anh rất sâu đậm, dù sao thì lúc ông ở viện, Bùi Thiên Vũ cùng từng đến thăm hai lần.



Mẹ tôi cũng nhanh chóng mở lời: “Hóa ra là cậu Bùi, mau vào nhà đi! Ngại quá, để cậu phải chờ lâu rồi.”



“Bác gái ạ, cháu cũng chỉ vừa mới đến thôi.” Anh cười nói, thấy tôi vất vả bế bé con liền đi đến: “Anh… giúp em bế nhé?”



Đột nhiên tôi không biết phải làm sao, đứng chết chân tại chỗ, không biết phải nói gì. Trong lúc đó anh đã đến trước mặt tôi: “Để anh bế cho!”



Hành động của anh khiến tôi cảm thấy không biết tiếp nhận thế nào. Cái… cái cảm giác này khiến cho mũi tôi lại cay cay.



Anh vừa nói vừa đưa tay ra, nhưng lại không biết phải đỡ thế nào.



“Em tự bế là được rồi!” Tôi lúng túng nói.



“Để anh giúp, anh thấy em bế mệt rồi!” Anh vẫn kiên trì đề nghị, tôi chỉ đành chuyển Điềm Điềm sang tay anh. Chắc chắn là anh chưa từng bế trẻ con, tư thế hơi cứng ngắc, nhìn rất buồn cười.



Nhưng dáng vẻ của anh lại rất nghiêm túc, như thể sợ sẽ làm rơi bé con. Bàn tay đỡ đầu con bé như đang nạp đạn, suýt nữa thì tôi bị cái tư thế này làm cho phì cười.



Tôi vội vàng đi đến điều chỉnh tư thế giúp anh, điều chỉnh đầu của Điềm Điềm gối lên cánh tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568585/chuong-170.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió
Chương 170
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.