Dọc theo đường đi, trong đầu tôi lướt qua sàng lọc một ít nhân viên còn lại của Đỉnh Hâm cũ. Tôi không nghĩ là tôi sẽ nhìn nhầm người, hễ là những người ở lại đều là người lúc trước có qua lại đặc biệt với tôi, tình cảm vững chắc. 
Vậy đến tột cùng là ai sẽ có mối liên quan với Tân Hạo Đình chứ? 
Không ngờ, Tân Hạo Đình thật sự đủ khả năng chơi vô gian đạo với tôi. 
Đến văn phòng, đầu tiên tôi gọi cho Bùi Thiên Vũ một cú điện thoại trước, tôi muốn xác minh tin tức của Từ Quốc Thiên một chút. Nhưng điện thoại di động của anh đã trong trạng thái tắt máy, có vẻ như anh đã lên máy bay rồi. 
Quả nhiên, như Từ Quốc Thiên đã nhắc tôi, những nhà cung ứng đó lần lượt gây ồn ào. 
Tôi đã âm mưu với Trương Kính Tùng, tôi tọa trấn Đỉnh Hâm, còn anh ta thì ra ngoài liên hệ với những nhà cung ứng đó. Dù sao người mà Tân Hạo Đình đang theo dõi là tôi, phòng bị đối với Trương Kính Tùng không quá nghiêm khắc. 
Trương Kính Tùng lấy thông tin tôi cung cấp cho anh ta và rời khỏi công ty. Nơi anh ta đi chỉ có tôi biết được, ngay cả Hồ Nguyệt cũng không biết. 
Khi tôi tiếp quản Đỉnh Hâm lần này, ngoài những dự án mà Tân Hạo Đình đã loại bỏ, vẫn còn rất nhiều dự án chưa hoàn thành, vì vậy các nhà cung ứng này gây ầm ĩ cả một đám, thúc giục đòi nợ, trong lúc nhất thời ồn ào chết đi được. 
Tôi mặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568524/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.