Tôi phải giữ Từ Quốc Thiên lại vì vào thời điểm quan trọng cậu ta chính là người bên tôi.
Lý do tại sao tôi không khăng khăng đòi tất cả những người đó ở lại là để bản thân mình có đường lui, vẫn không thể ép Tân Hạo Đình không còn đường lui, như vậy sẽ bị phản tác dụng.
Không ngờ, người tiếp theo lên tiếng lại là Tân Kiến Phong – bố của Tân Hạo Đình!
“Có việc gì mà ồn ào đến tận công ty thế này, không biết phân biệt nặng nhẹ sao, về nhà rồi nói không được sao?” Tân Kiến Phong ra vẻ trưởng bối, không bênh bên nào mà mở miệng nói một câu không nặng không nhẹ: "Càng ngày càng không ra cái thể thống gì!"
Tôi nghe ông ta nói xong thì không chút khách khí nhìn về phía ông ta nói, nhưng vẫn tôn trọng gọi một tiếng: "Bố, lời này của bố là nói con sao? Có ra thể thống gì hay không thì một lát nữa bố sẽ rõ, có điều mong bố nghe chuyện một cách tỷ mỉ để xem ai mới là người càng ngày càng không ra thể thống gì!"
“Lăng Hoa Dao, em nói chuyện kiểu gì vậy?” Tân Hạo Đình không ngờ rằng một người từ lúc bước vào nhà họ Tân đến giờ luôn nói chuyện dịu dàng nhỏ nhẹ, chưa từng nói chuyện với giọng điệu như vậy bao giờ, thế mà bây giờ lại dùng giọng điệu như vậy để nói với bố của anh ta.
Tôi đột ngột đứng dậy: "Tân Hạo Đình, anh đã quen với việc thấy tôi nói năng nhẹ nhàng rồi đúng không? Tôi đã nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568409/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.