“Được rồi, câm miệng hết cho tôi!” Tân Hạo Đình lại hét vào mặt tôi.
"Anh thật đúng là che chở cô ta nhỉ? Người anh trai như thật đúng là đủ tư cách. Mọi chuyện đều do cô ta làm chủ, anh cũng nghe lời cô ta thật nhỉ!"
"Lăng Hoa Dao... em đang nói nhảm nhí gì vậy? Em có thể có trách nhiệm một chút không? Nghĩ cho đại cục được không?" Mặt Tân Hạo Đình đột nhiên biến sắc, đẩy tôi một cái khiến tôi lảo đảo. Từ Quốc Thiên sợ tới mức thét lên kinh hãi, vươn tay về phía tôi, giữ lấy tôi: "Chị Dao..."
Tôi đứng vững gót chân, bình tĩnh nhìn Tân Hạo Đình.
"Anh đã thấy chưa? Chị ta chỉ là cái đồ ăn cây táo, rào cây sung. Vừa xảy ra chuyện, chị ta chỉ nghĩ về bản thân. Chị ta có từng thực sự lo lắng cho anh chưa?"
Tân Hiểu Lan đang châm gió đốt lửa ở phía sau lưng Tân Hạo Đình: "Lăng Hoa Dao, chị nhớ cho kỹ, Đỉnh Hâm là công ty của nhà họ Tân, pháp nhân là Tân Hạo Đình, không liên quan gì đến chị dù chỉ một xu. Từ nay về sau, công ty của nhà họ Tân, chị đừng mong với tới. Chị là người sáng lập sao? Phi! Xí!"
“Tân Hạo Đình, đây là ý của anh sao? Hả?” Tôi nhìn thẳng vào Tân Hạo Đình.
Mặt Tân Hạo Đình nghẹn như gan lợn, nhưng không nói gì cả.
Tôi cắn răng, kìm nén cảm xúc của mình, cố kìm nước mắt.
"Tôi sẽ nói cho anh biết, Tân Hạo Đình, nếu anh thực sự giống như những gì cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-ly-hon-toi-ho-mua-goi-gio/2568386/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.